ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 466

Bên kia, Hà An chốc chốc lại nhìn điện thoại, cứ 5 phút một lần, 5

phút một lần, giữa chừng còn có một lần đứng dậy đi ra ban công xem tín
hiệu có tốt không.

Ba người còn lại toàn thân cứng đờ.

Hà8An quay lại giường, hàng lông mày lại thêm nhíu lại.

Sáng hôm sau, ba con gấu trúc ngáp ngắn ngáp dài rời giường, đột

nhiên nhớ tới ai đó, vội hạ giọng, rón rén đi vệ sinh cá nhân. Hạ Diệu Diệu
nhìn đôi mắt sưng húp của mình trong gương, lấy nước rửa cật lực, rồi soi
gương: “Sao vẫn còn chứ?” Dùng tay mát xa mắt một chút, rồi lại lấy nước
lạnh rửa, cô than ván: “Xấu chết được.” Biết thể thì không khóc nữa,
chuyện to tát gì mà khóc: “Anh ở ngoài luôn đi! Đừng có về nữa! Giường
này là của tôi!”

Hạ Diệu Diệu ném khăn mặt, buông tóc xuống che mắt, hít sâu vài

hơi. Một phút sau, cô mở6cửa nhìn ra ngoài phòng khác, xác định không có
dấu vết Hà An trở về, hừ một tiếng: “Giỏi thì đừng có về.” Cô mặc áo vào,
nhảy nhảy mấy cái, vỗ vỗ mặt cho có tinh thần rồi rời đi!

Trong lớp, Hà An cầm điện thoại cả tối qua vẫn không có động tĩnh,

sắc mặt cực kỳ không tốt, anh ngồi tại chỗ với gương mặt lạnh băng, không
nói gì, không ăn sáng, cũng không động đậy, chỉ ngồi như vậy. Vương
Phong Long ngồi phía sau, chỉnh di động sang chế độ im lặng, nhắn tin với
Tiền Quân, Lý Hưng Hoa trong nhóm: “Xem ra tồi tệ hơn rồi, làm sao
đây?” Anh không quan tâm những điều đó, chỉ bận3tâm là: “Hôm nay anh
ta sẽ không về ký túc nữa đấy chứ?” “Tôi thà đi chết.”

Cửa lớp lần lượt có người vào, Hạ Diệu Diệu, Khổng Đồng Đồng,

Trương Tấn Xảo vừa cười vừa nói bước vào lớp lúc bảy giờ bốn mươi phút.
“Tớ đâu nói tóc của cô hiệu phó không đẹp đâu.” Hạ Diệu Diệu nhấn mạnh.
“Thế ai nói là giống rau chân vịt hả.” “Rau chân vịt thì là xấu à? Đó gọi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.