ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 521

đúng, sao bà không nghĩ ra nhỉ: “Mau, đem hộp trang sức của tôi xuống
đây.” “Vâng, thưa phu nhân.”

“Vẫn là ông sáng da.”

Hà Thịnh Quốc không thèm để ý đến bà. “Lão tiên sinh, lão phu nhân,

ngài Hà trở về rồi! Mộc Tú Tranh bị sốc vỗ ngực: “Gọi gì mà gọi! Ai là
lão! Phu nhân thì cứ gọi phu nhân, sao phải thêm chữ lão vào, tôi trong già
thế sao, thằng nhỏ Mộc An ngày càng không biết dạy người giúp việc rồi.”

Người giúp việc nhà phía đông có chút không vui, vốn dĩ là lão phu

nhân, ai bảo các người sớm đã rút lui, không để ngài Hà có cơ hội làm một
thiếu gia đúng nghĩa. “Này đi đâu đấy! Tôi còn chưa nói xong, thật là
chẳng ra thể thống gì, Hà Mộc An nuôi người kiểu gì thế, muốn chọc tức
mẹ mình đúng không?” Hà Thịnh Quốc vội vàng lại gần an ủi. Mộc Tú
Tranh lại càng tức giận, đôi mắt xinh đẹp ửng đỏ: “Đứa nào đứa nấy làm
mình làm mẩy, tôi thấy mình cũng không cần ở trong nhà này nữa rồi, tránh
để bị người giúp việc của con trai chọc tức chết mất.”

“Thưa phu nhân, đồ trang sức của bà đây.”

Nét mặt Mộc Tú Tranh lập tức trở lại bình thường, những giọt nước

mắt ầng ậc khi nãy cũng mau chóng nguôi ngoai, bà vui mừng đứng trước
gương, thay đổi từng bộ trang sức, vui sướng như một đứa trẻ: “Chồng ơi,
chồng ơi, mau xem xem, cái nào hợp với bộ đô hôm nay em mặc, màu gạo
có vẻ hơi già, không được, cái mặt này kém sang, không được, bộ sao xanh
này em thích nhất, tiếc là không hợp với bộ đồ, chồng ơi, mau giúp em xem
xem.”

Hà Thịnh Quốc muốn chết quá, ông một lòng muốn an ủi vợ, nên phải

đứng như một thằng ngốc ở đây: “Tự xem đi, chỉ là đi đánh mạt chược thôi,
chọn bừa một bộ là được.”

Không phải về rồi sao, người đâu? Hà Thịnh Quốc nhìn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.