ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 536

Hà An ngồi trong xe, nhìn ra con đường vắng vẻ. Một lúc trước có

một chú sửa xe vừa rời khỏi, hiện giờ chắc đã về đến nhà. Con đường sạch
sẽ đã giăng đèn kết hoa, nhưng lại không có ai thưởng thức, dường như đây
là một sự vắng lặng trong không khí náo nhiệt.

“Anh đang làm gì thế? Có cùng bác trai bác gái làm sủi cảo không,

nhất định là không rồi, vì anh đâu có biết làm.” Hạ Diệu Diệu suy nghĩ rồi
nói: “Giúp em gửi lời chúc mừng năm mới tới hai bác nhé.” “Ừ.” Hà An
xuống xe, anh mặc áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác một chiếc áo lông cừu,
tóc mái che đi đôi mắt, nhưng lại không thể che được khí chất lạnh lùng
của anh. Giọng nói của anh mang theo vẻ lười biếng bất cần: “Em đang làm
gì thế?”

Hạ Diệu Diệu biết nhất định là anh đang nhớ cô, nếu không anh sẽ

không đặc biệt gọi điện thoại thế này: “Gói sủi cảo, có muốn ăn không, em
sẽ nấu một bát mang qua cho anh.”

“Đừng có mơ, như vậy thì em phải xuyên qua cả một thành phố à?

Bên ngoài tuyết rơi rồi, ở chỗ anh thế nào? Dự báo thời tiết nói sẽ có tuyết
rơi, vậy mà lúc trước em còn không tin ấy.”

Hà An nhìn tuyết rơi phủ kín cả con đường, nhưng hôm nay ít người

qua lại nên cũng không có ai để tâm đến.

Tài xế bước ra khỏi xe, mở ô, chặn những bông hoa tuyết đang rơi

xuống. “Hi vọng tuyết sẽ không quá dày, bằng không ngày mai ra ngoài sẽ
rất khó khăn. Khi anh đến nhà họ hàng nhớ phải cười nhiều, nói không
chừng sẽ được lì xì đấy.” Người trên đường qua lại, không kiếm được mà
nhìn sang chàng trai đang đứng trước xe, sau đó lại vội vã đi tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.