ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 626

“Chị con và cậu kia bắt đầu từ khi nào?”

Hạ Vũ lập tức trở nên căng thẳng: “Con... con... con cũng không rõ,

con mới gặp có một lần.”

Đồ vô dụng! Sắp vào đại học rồi còn như vậy:“Văn Bác! Cháu lại đây,

cháu với nó học cùng trường, cháu nói xem.”

“Chú ơi, bọn con không học cùng khoa, bình thường một học kì cũng

chỉ gặp nhau một hai lần.” Ông Hạ nhìn Hạ Vũ, rồi lại nhìn Du Văn Bác,
thở dài: “Được rồi, đi làm việc đi, trưa nay về nhà ăn cơm.”

“Vâng ạ, cảm ơn chú.” Du Văn Bác chỉ nói vậy thôi, chứ cậu ta mà đi

thật thì thái độ của Hà An cũng chẳng tốt đẹp gì. Cậu ta đứng trước chiếc
xe ba bánh, nghĩ đến vẻ mặt mừng rỡ của Hạ Diệu Diệu lúc nãy, có chút
không chắc chắn, bọn họ thực sự sẽ chia tay sao?

Ông Hạ lén nhìn con trai, bàn tay chai sạn, dày và đen, lục lọi một hồi

trong túi quần, rút ra một chiếc khăn tay được cuộn tròn lại, rồi ông giở
từng lớp khăn ra, lấy ra hai trăm tệ đã nhàu nát, nhét vào tay con trai: Đưa
cho chị con, bảo chị trưa mua ít đồ ăn.”

Hạ Vũ vội vàng trả lại: “Ba ơi, ba lo làm gì, tiền chị đưa cho con còn

chưa tiêu hết.” Nói rồi, Hạ Vũ lại vội vàng thu đô, cậu biết rằng ba dành
dụm được ít tiền không dễ dàng gì, nếu cậu và chị gái không ở nhà, thì cửa
hiệu chỉ sửa vài chiếc xe đạp cỏn con, sao cậu có thể cầm tiền của ba mình
được.

Ông Hạ nhìn con trai mình, ông lại lặng lẽ gấp những đồng tiền nhàu

nhĩ lại, đút vào túi, giấu những điều muốn nói vào trong lòng.

Hà An nắm chặt lấy tay Hạ Diệu Diệu, đi trên con đường đông đúc

chật chội, mười ngón tay đan vào nhau, không muốn rời ra, cho dù hoàn
cảnh xung quanh không mấy dễ chịu, nhưng lúc này, tất cả đã không còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.