ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 627

quan trọng nữa, quan trọng là anh đang nắm tay cô, đi ở đâu cũng giống
nhau cả.

Hạ Diệu Diệu ngượng ngùng muốn rút tay ra vài lần không được,

đành phải mặt dày cười nói với người quen gặp phải trên đường: “Cháu
chào bà.”

“Về sớm thể, ba cháu dọn hàng rồi à?” Bà lão tóc bạc trắng đứng bên

vệ đường, hai mắt nhìn chằm chằm vào người bên cạnh Diệu Diệu.

“Sắp rồi, sắp rồi ạ.” Thật khó xử. “Diệu Diệu à! Nghỉ hè không thấy

cháu đâu, sao giờ mới về?” Bác hàng xóm xách rổ rau đi lại gần, mắt sáng
lên nhìn cậu con trai bên cạnh cô, ánh mắt ánh lên sự tò mò mà ai cũng
hiểu. Hạ Diệu Diệu ngượng ngùng vuốt tóc: “Vâng ạ, cháu đi thực tập.”
“Thực tập à, đúng là con gái lớn lắm rồi.” Hạ Diệu Diệu thầm nghĩ, đúng
vậy ạ, thế nên, con gái lớn có người yêu là rất bình thường, đừng nhìn như
vật thể lạ vậy. Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Hạ Diệu Diệu vẫn ra sức rút tay
lại, để người khác nhìn thấy thì xấu hổ lắm. Hạ Diệu Diệu có thể tưởng
tượng ra, những người ấy sau đó gặp ai cũng sẽ nói: Tôi nhìn thấy con gái
nhà ai đó, đem theo một chàng trai về nhà, hai đứa còn nắm tay nhau tình
tứ có phải là bạn trai con bé không? Người kia chắc cũng nói: Tôi cũng
nhìn thấy rồi, tôi cũng nhìn thấy rồi, nhất định là vậy, nắm tay nhau chặt
lắm.

Hạ Diệu Diệu tưởng tượng ra cảnh đó, cảm thấy thật suy sụp. Hà An

không hiểu chuyện gì, càng nắm tay cô chặt hơn. Hạ Diệu Diệu chỉ muốn
cắn anh một cái, không chịu được nữa, khẽ nhắc nhở: “Anh đừng làm vậy,
mọi người đang nhìn kìa, khi không có ai, mình lại nắm tay nhau, chứ sức
sát thương của mấy bà cô này anh không hiểu được đâu.”

Hà An vẫn nắm lấy tay cô, chẳng dễ gì gặp được cô, tại sao phải để ý

đến người khác? Hạ Diệu Diệu ngượng ngùng vô cùng: “Người đầu làng
cuối ngõ gặp nhau suốt, khó xử lắm.” Hà An ngỡ ngàng nhìn cô đỏ mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.