ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 652

Đều được là ý gì? Đứa bé này nói chuyện có phải dễ dàng quá rồi

không, thiếu sự trầm ổn: “Hai đứa sắp tốt nghiệp rồi, cháu định làm công
việc gì?”

“Mẹ... Mẹ của con à, đến bây giờ Hà An cũng chưa ăn được miếng

nào đâu.” “Ăn đi, cũng không phải mẹ không cho nó ăn. Cháu có công việc
lý tưởng nào không?” Hạ Diệu Diệu không còn lời nào để nói. Hà An nghĩ
một chút: “Có thể sẽ tiếp nối nghề của gia đình.” “Nghề của gia đình rất tốt,
an toàn lại quen thuộc.”

“Vâng.”

“Vậy ba mẹ cháu có phát lương cho cháu không?”

Hạ Diệu Diệu cắn một phát lên đũa. “Bọn cháu lớn rồi, phải kết hôn.

Mặc dù giúp đỡ ba mẹ thì không cần phải tính toán như vậy, nhưng mà
cũng nên phát một ít lương cho cháu5phải không? Cháu nói xem phải
không? Ăn đi, ăn đi.” “Aiya, xem cô đãng trí quá, vừa rồi chú hỏi cháu còn
chưa trả lời mà, thành tích học tập của cháu thế nào?”

Hạ Diệu Diệu đẩy xe đạp, lúc ra ngoài với Hà An, cô có cảm giác sảng

khoái như vừa giúp anh được giải thoát, vui vẻ vỗ vỗ vai anh: “Vất vả cho
anh rồi.” Cô không ngờ mẹ cô lại hỏi nhiều như vậy.

Hà An nắm tay cô đi trên con đường tối đen, vẻ mặt bình tĩnh. Chỉ cần

cô không quan tâm đến ý nghĩ tư lợi của mẹ cô đối với cô, anh cũng chẳng
có gì phải để ý, cũng chẳng có chút không vui nào khi bị hỏi. Chỉ cần có cô
bên cạnh, anh chẳng quan tâm người khác thế nào, huống hồ đó còn là mẹ
của cô: “Không đâu.”

Hạ Diệu Diệu nghe xong trong lòng cảm động: “Anh đừng để ý, mẹ

em chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi, ở chỗ em đều như vậy, thích hỏi tường tận.
Nhà ai mà có con trai hoặc con gái lạ mặt đến chơi đều bị hỏi như vậy. Lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.