ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 686

“Chị...”Hạ Vũ cực kì bất lực, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp:

“Em tự biết mua mà.” “Chỗ em bán đắt, chỗ chị bán rẻ, anh em không có
việc gì buổi tối đi chợ đêm mua được.” Táo vẫn ngọt như vậy.

Hạ Vũ nghe vậy trầm mặc một5lúc mới mở miệng: “Chị cảm ơn anh

giúp em.”

“Ừ.” Hạ Diệu Diệu ăn hết táo liền cầm lấy bài tập của anh xem: “Đi

qua đây cho em, anh ôm máy tính tự tìm đường chết à?”

Chớp mắt đã đến thời khắc giao mùa, bạn cố gắng muốn níu kéo sự

mát mẻ của đầu thu, nhưng vẫn phải bước vào tiết trời cuối thu lá rụng khô
vàng.

Hạ Diệu Diệu buồn chán dựa vào gốc cây đã sắp rụng hết lá bên bờ hồ

Minh Tâm ăn bánh, mồm nhét đầy vẫn không quên nói chuyện với Khổng
Đồng Đồng ở bên cạnh: “Tớ bây giờ chỉ muốn anh ấy mỗi ngày nhìn
gương cười mười lần.”

Khổng Đồng Đồng nhặt mấy viên đá lên ném về phía hồ: “Anh ấy còn

tốt, vẫn có thể sống bám vào ba mẹ, cũng không đến mức chết đói.”

Hạ Diệu Diệu nuốt đồ ăn xuống, vứt túi vào trong thùng rác: “Cũng

không thể nói như vậy, tiền của ba mẹ rồi cũng sẽ có lúc tiêu hết. Tiền có
bao giờ là đủ, cậu có một triệu thì sẽ muốn mua cái xe sáu trăm nghìn, mặc
quần áo giá mấy nghìn; cậu có ba triệu thì sẽ muốn mua xe hai triệu, mặc
quần áo cả nghìn tệ, không chừng còn muốn mua một căn biệt thự. Thu
nhập và chi tiêu vẫn luôn tỷ lệ thuận với nhau, chính sự tỷ lệ thuận này đã
tạo nên hiện thực tiền không bao giờ là đủ dùng.”

“Cậu đủ là được không phải sao? Một ngày sau cái bánh rán, cho cậu

ăn no chết.” “Tớ thì chẳng sao, nhưng cậu nghĩ Hà An sẽ ăn sao? Tớ không
cần nhìn cũng biết anh ấy tính tình đại công tử. Mỗi ngày đều phải tắm
nước nóng một lần, ăn uống cực kì kén chọn, lại có nhiều tật xấu. Nếu anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.