ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 700

“Tớ đang nói chuyện đàng hoàng với cậu đó.” Tớ cũng không hề có

chỗ nào không đàng hoàng: “Mẹ Hà An còn bán mỹ phẩm nữa à?”

“Nghe nói là làm thêm.”

“Cho cậu thì cậu cứ dùng, có cái gì mà ngại. Hơn nữa đây là đồ tặng

cho cậu, mẹ anh ấy tất nhiên sẽ chọn thứ tốt nhất, lần đầu tiên tặng quà
không thể nào mất mặt được đúng không? Cậu cứ coi như mẹ anh ấy đang
giả vờ đi, sau này muốn cũng không được đâu.”

“Thật sự là như vậy sao?” Khổng Đồng Đồng cũng không quá chắc

chắn: “Chắc... Chắc là vậy...” Hạ Diệu Diệu thở dài một hơi, hi vọng là như
thế: “Mình thì sao? Sau này gặp mặt mình phải tặng cái gì đây?” Giá tiền
có lẽ phải gấp đôi. “Cậu là bên nhà gái, nhà gái ít hay nhiều cũng không
sao, có thành ý là được.”

Hạ Diệu Diệu nghĩ cũng thấy phải, ý của bác gái chính là không phản

đối Hà An yêu đương: “Cũng không biết Hà An nói với mẹ thể nào, liệu có
biết đường nói mấy câu tốt về mình không?” “Yên tâm, Hà An nhà cậu làm
việc lớn cũng rất đáng tin, cậu đừng lo lắng, việc đã đến nước này rồi cậu
có nghĩ nhiều cũng vô dụng.” Đúng, Hạ Diệu Diệu phấn chấn tinh thần,
việc quan trọng trước mắt là cô phải tìm được một công việc khiến Hà gia
hài lòng.

“Tôi hi vọng các em sẽ cẩn thận làm khóa luận tốt nghiệp, nó mặc dù

không giúp các em thêm điểm, nhưng là thành quả bốn năm học tập của các
em. Đừng quá dễ dàng đưa kết luận, cũng đừng dài dòng văn tự. Các em
mệt, tôi đánh giá cũng mệt. Được rồi, tan học.”

“Thầy giáo chết tiệt, tiết học nào kết thúc cũng phải châm chích người

ta mấy câu.”

“Luận văn, luận văn, viết đi viết lại vẫn là những nội dung đó, cứ gọi

luôn là một bài văn đi có phải không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.