ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 764

nhà nhỏ, hai con người, không cần giàu có cao sang, không bị bên ngoài
làm phiền, cứ như vậy, cứ mãi mãi như vậy... Hạ Diệu Diệu đột nhiên bỏ
sách xuống, lật người ốm Hà An từ phía sau lưng. Hồn từ trán xuống, vùi
vào chiếc cổ dài đẹp của anh, chân thành, nghiêm túc, hết sức triền miên.
Hà An thư giãn cơ thể, theo thói quen mặc cô trêu chọc, hưởng thụ sự rung
động dịu dàng, tim đập gần như không khống chế được, mùa đông này ấm
áp vô cùng...

Nửa tháng sau, trường học bắt đầu thu lại chiếc ô bảo vệ của mình.

Hạ Diệu Diệu bắt đầu chính thức đi thực tập, Hồng Đại cách Thu Môn

không hề gần, đi một chuyến buýt rồi đổi sang ngồi tàu điện ngầm, rồi lại
ngồi buýt, đến nơi phải mất đến một tiếng rưỡi. Trong một thành phố lớn
như vậy, lộ trình này cũng không quá dài.

Hạ Diệu Diệu mỗi ngày năm rưỡi rời khỏi giường, đi chuyến buýt đầu

tiên, sau đó ngồi tàu điện ngầm, rồi lại chuyển ngồi buýt, cô chỉ có thể mặc
cho số phận, cầu mong nó đừng tắc đường. Cũng may Hạ Diệu Diệu đi
sớm, cô chưa từng gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, mỗi ngày cứ bảy giờ
bốn mươi đúng giờ cô đã có mặt tại công ty.

Hạ Diệu Diệu không phải là người mới khi làm việc, ở trong công ty

rất giỏi nhìn sắc mặt người khác, không xu nịnh quá, cũng không cần thích
ứng, nịnh bợ ở mức độ vừa phải những người lão làng.

Công việc trong tay, cho dù cô có mang về nhà cũng luôn luôn hoàn

thành trước kì hạn, sau khi nhìn qua tất cả quy hoạch và lĩnh vực tiến quân
của Hồng Đại trong một năm qua, cô càng thêm tự tin tràn trề, lập chí làm
thật tốt ở đây, tranh thủ có được thành tích.

Các bài viết mà cô soát lỗi đầu vào đấy, đương nhiên, lãnh đạo viết sai

là do lãnh đạo nhỡ tay, cô có thể sửa tuyệt đối sẽ không để lãnh đạo phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.