ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 77

Hạ đều mở toang, ông Hạ và bà Hạ ngồi dưới tán cây hòe trong khu phố cổ
nhỏ, vừa hóng mát vừa gấp hộp giấy. Dăm ba ông bà già thấy vậy cũng
xúm lại giúp đỡ gấp vài ba hộp, nói với nhau những câu chuyện phiếm
trong khu phố.

Hạ Tiểu Ngư mười bảy tuổi tắm rửa xong rồi mặc bộ đồ ngủ hình con

mèo, xõa mái tóc dài ra đi vào phòng của hai người, lén lút xuất hiện trên
chiếc giường hai tầng nhìn Hạ Diệu Diệu đang đọc sách, cười nịnh nọt:
“Chị, em muốn thương lượng chuyện này với chị được không?” Hạ Diệu
Diệu lập tức xoay người đối diện với bức tường: “Không ngoại trú, miễn
bàn.”

Hạ Tiểu Ngư lật chị gái lại: “Không phải là chuyện đó, chị, chị nghe

em nói đã.”

Có gì đáng nghe chứ, chắc chắn không phải là chuyện tốt đẹp gì. Một

khi Hạ Tiểu Ngư nịnh nọt thì Hạ Diệu Diệu đã biết ngay em gái định giở
trò gì, cho nên không thèm để ý đến con bé.

Nếu như Hạ Diệu Diệu và Hạ Vũ tướng tá cũng được coi là tạm ổn,

đặt trong đám đông so sánh cũng được xếp bậc trung, thì Hạ Tiểu Ngư phải
nói là xinh đẹp. Cô gần như kế thừa tất cả ưu điểm của ba mẹ, tất cả tinh
túy của nhà họ На.

Khi còn nhỏ Hạ Diệu Diệu rất thích chơi với Hạ Tiểu Ngư trắng trẻo

nõn nà, nhưng sau này phát hiện ra Hạ Tiểu Ngư thích thể hiện ở nhà, ra
khỏi cửa dù có ai bắt nạt cũng không dám đáp trả, tính cách nịnh nọt kể
trên, hạ thấp người dưới, sợ hãi rụt rè, cực kỳ hiếu thắng.

“Chị, chị, chị, chị ơi, chị để ý đến em đi mà...” Hạ Diệu Diệu bất đắc

dĩ đặt cuốn sách lên ngực, trợn mắt nhìn em gái: “Cái gì?”

Hạ Tiểu Ngư cười, hai má lúm đồng tiền càng tăng thêm vẻ đáng yêu

của cô gái mới lớn. Cô làm như không nhìn thấy bộ mặt xám xịt của chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.