ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 815

đứa bé. Tất cả sự thật đều nói cho biết, cô đã lựa chọn một con đường ngu
ngốc thế nào, cô đã phạm phải một sai lầm ngu xuẩn đến thế nào, và cô đã
đưa ra một quyết định đáng chết thế nào. Vì vậy bất kể tương lai cuộc sống
có khó khăn thể nào, đường khó đi thế nào, tương lai cô có phải vì có con
mà bắt buộc phải lấy một người từng có một đời vợ hay không, đều là lựa
chọn của cô, quyết định của cô, không có bất đắc dĩ, không có không thể
lựa chọn, càng không có tư cách oán trời trách người, vì có chỗ phá không
cần kí tên nhưng cô không đi.

Cô tự mình không đi! Cô ngu ngốc không đi! Vì vậy, sau này không

được oán trách, không được bất mãn.

Hạ Diệu Diệu, mày không được oán hận.

Cút!

Khổng Đồng Đồng không nỡ mà kéo hành lí của cô: “Cậu thật sự phải

đi ư, ở đây không phải rất tốt sao, đại đô thị, trung tâm kinh tế, cách nhà
cậu lại gần. Tớ còn ở lại, nhưng cậu người gốc gác ở đây lại đòi đi, cơ hội
việc làm tốt như vậy mà cậu nỡ lòng nào bỏ tớ đi, người ta sẽ nhớ cậu
lắm.”

Hạ Diệu Diệu ôm cô, hai tay hào sảng đặt lên bờ vai gầy của cô ấy:

“Yên tâm, tớ sẽ thường xuyên về thăm cậu! Đợi tớ phát đạt, mua gấu trúc
cho cậu.”

“Vẫn là tớ tự mua thôi!”

Khi cái thai được tròn ba tháng, Hạ Diệu Diệu nghỉ việc, rời khỏi

thành phố của mình, đến một nơi xa lạ tự mình xông xáo. Không phải có
mong manh đi xa đến tha hương, cũng không phải cô mang thai bỏ đi, nếu
có thể cô không muốn một chút nào. Dù cô mặt dày, nhưng cũng phải có
lòng tự trọng, cô còn chưa chính thức lấy bằng tốt nghiệp, chưa có một
công việc ổn định, chưa có một gia đình, lại để xảy ra chuyện này. Dù cô có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.