ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 830

kiện, nói không cần osin làm công việc dư thừa, còn kêu công ty đền bù tất
cả tổn thất trang trí lại phòng bếp, mười mấy vạn!

Mười mấy vạn?

Nhà bếp của anh ta mất mười mấy vạn? Hạ Diệu Diệu nhận phòng bếp

trang bị rất đơn giản, gạch màu đen trắng, tủ bếp, đồ dụng cụ trong bếp, bát
đĩa màu đen trắng, có cần đắt đến vậy không? Còn vị thiên kim nhà giàu
kia nữa, có phải xem linh tinh nhiều quá không, cho rằng làm như vậy là ân
cần, chắc chắn có được trái tim khô cằn của một người tịch mịch. Ài, cô gái
đó cũng là tốt bụng mà thôi.

Tuy nhiên, cũng may là nam chủ nhân không trúng chiêu này, nếu

không cô đã không có được công việc tốt thế này.

Hạ Diệu Diệu ngồi xổm xuống đất, lau sàn gạch dưới đất cực kỳ kỹ,

kỹ đến từng viên, cảm thấy mỗi viên gạch sứ đều có giá trị quý giá, lấp lánh
ánh sáng, đống đồ dùng không được chủ nhân dùng đến tỏa ra ánh sáng
nhàn nhạt, những bộ bát đũa bình thường có không coi ra gì cũng trở nên
thần thánh hẳn lên.

Hạ Diệu Diệu nghĩ mình lau thêm vài lần nữa không chừng sau này cô

sẽ mua được: “Con nói có đúng không, Tôm ơi.” Hạ Diệu Diệu lấy giẻ
xoay người ở trong không gian bếp trống trải lẩm bẩm: “Hề hề, bảo bối,
cho dù gọi bao nhiều lần vẫn cảm thấy biệt danh này của con khó nghe quá,
hay là chúng ta đổi sang một cái hay hơn.”

Hạ Diệu Diệu từ trong bếp ra, cúi lưng lau sàn phòng khách, giống

như bình thường nói chuyện phiếm với đứa con trong bụng: “Hay gọi là...
chúng ta gọi là Hạ Lệnh Doanh...”

Hạ Diệu Diệu nghĩ: “Con gái con trai đều dùng được, vẫn là gọi con là

“Hạ Nhất Cái” (đồng âm với: người tiếp theo) hay hơn, nhưng khi đi học
chắc chắn sẽ có người đặt biệt hiệu cho con, có khi cô giáo nói, người tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.