ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 860

kia, anh có nhắm mắt lại thì hình bóng đá vẫn không biến mất. Đột nhiên,
anh8cảm thấy kích động muốn bước xuống kèo bóng dáng đó lại, hỏi cô có
phải đã hối hận rồi không, có lẽ cô không cần phải nói lời nào, chỉ cần nhìn
anh bằng ánh mắt cầu xin, anh có thể không tính toán, không trách móc,
thậm chí có thể xem như cô chưa từng nói ra những lời cô từng nói đó.

Bóng dáng kia từ từ quay lại, có một khoảnh khắc Hà Mộc An không

hề muốn nhìn, bởi lẽ anh biết là không thể nào, cô không thể nào xuất hiện
ở đây, cứ như vậy, bóng dáng đó vẫn đi tới, khóe môi của Hà Mộc An
dường như nhếch lên tỏ ra vẻ giễu cợt.

Tài xế giải quyết xong mọi chuyện, trở vào trong xe: “Ngài Hà?”

“Đi!” Hà Mộc An lại nhắm mắt.

“Vâng.”

Về đến Trang trại Hà Quang,9Hà Mộc An ở một mình trong phòng

sách, ánh mắt lạnh lùng như băng nhìn xuống ngăn tủ dưới cùng bị khóa lại
bên cạnh chân, xoay chuyển theo thời gian, ánh mắt của Hà Mộc An ngày
càng lạnh lùng, cơ thể cũng ngày càng cứng đờ, dường như đang kháng cự
mạnh mẽ với điều gì đó.

Sau cùng anh kiên quyết đứng dậy, quyết đoán mở ngăn tủ đó ra, lấy

ra chiếc điện thoại đã rất lâu không dùng đến. Tìm đồ sạc điện, gắn vào ổ
điện, tiếng nhạc mở máy ấu trĩ này lại là sở thích của một người nào đó, Hà
Mộc An lập tức thấy phiền, anh liền vứt chiếc điện thoại vừa mở được một
nửa sang một bên. Anh còn chưa rời đi, điện thoại lại vang lên âm thanh mà
anh từng thích2nghe nhất, tiếng tin nhắn được gửi đến vang lên không
ngừng, tuy vẫn chưa xem những âm thanh đã làm cho Hà Mộc An đang
buồn bực trở nên vui vẻ hơn. Mở tin nhắn, từng âm báo nhắc nhở cuộc gọi
nhỡ vang lên khiến khóe môi của Hà Mộc An từ từ cong lên, anh nhìn
chằm chằm vào những tin báo kia, trong lúc vô thức, ánh mắt anh sáng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.