ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 965

diện: “Nào, Thượng Thượng, cầm điện thoại đưa cho bà ngoại đi. Bà ngoại
muốn nói chuyện với mẹ của con.”

“Vâng.” Thượng Thượng đưa điện thoại cho bà ngoại rồi xoay2lưng

chạy tìm ông ngoại mua đồ ăn. Bà Hạ cố gắng ra vẻ lạnh lùng hỏi: “Khi
nào về? Con cái vứt ở đây không lo cũng không sợ nó ăn uống không được
à?” Hạ Diệu Diệu cười: “Con tin là mẹ có khả năng du con nít mà. Ba đứa
con lớn này không phải đều do mẹ nuôi dạy sao, huống chi bây giờ chỉ có
một mình Thượng Thượng. Mẹ muốn ăn cái gì, thứ bảy này con dẫn mẹ đi
ăn.” Bà Hạ nghe con gái nói vậy, ngồi thẳng lưng dậy theo thói quen: “Cái
gì mẹ ăn cũng được, đừng ăn không khí là được rồi!”

Bà Hạ nói xong một hồi vẫn không nghe con gái trả lời, gương mặt cổ

lạnh lùng cũng phải dịu đi mấy phần: “Mẹ nói không lại con. Thứ Bảy này
nhớ về, ba mẹ chuẩn bị cơm.” Nói xong bà gác máy. Hạ Diệu Diệu vỗ vỗ
nước dưỡng da vào mặt, tinh thần không chút ảnh hưởng, chỉ cười rồi lại
bật điện thoại: “Alo. Anh Cao yêu dấu của em, muộn thế này mà còn gọi có
việc gì gấp à.” “Chuyện em nhờ anh hỏi đã có kết quả rồi, vậy có được tính
là gấp không?” Hạ Diệu Diệu lập tức để miếng mặt nạ xuống, hai mắt sáng
rỡ: “Thật sao? Năng suất ghế vậy! Mau nói đi, có phải đã hiến thân rồi
không?”

“Phải đó, hiến dâng cho em.”

“Em nhận ngay nha.”

Cao Trạm Vân thừa nhận miệng mình không phải là đối thủ của cô

nên mở lời trước: “Mở máy tính đi. Anh đã gửi tài liệu nhân sự chị ấy thu
thập được cho em.” Hạ Diệu Diệu vừa mở điện thoại vừa không quên hờn
dỗi: “Còn có tài liệu nhân sự Chị lớp trên của anh đúng là ghê gớm nha.
Còn nói anh và chị ấy không có quan hệ gì nữa hả, hứ.” “Anh rất vui khi
mà lúc này em còn có tâm trạng ghen tuông. Có phải đã chứng minh trong
lòng em, anh quan trọng hơn công việc không hả?.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.