ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 97

Hạ Diệu Diệu thật sự đã quên anh, nếu không thì lúc ăn cơm sẽ rất dễ

có cảm giác lạc lõng, muốn đâm vào tường Thời gian Hà An nhìn Hạ Diệu
Diệu càng ngày càng dài, chỉ cần tầm mắt bắt được Hà An liền nhìn Hạ
Diệu Diệu, cũng không biết muốn nhìn ra kết quả gì. Khi Không Đồng
Đồng lên lớp đều có thể cảm nhận được ánh mắt sắt nhọn sau lưng.

Hạ Diệu Diệu cảm nhận được rõ nhất, cảm thấy vô cùng đáng sợ, nhân

lúc giáo sư Lưu Mỹ không chú ý, Hạ Diệu Diệu cúi đầu xuống hỏi nhỏ
Khổng Đồng Đồng: “Anh ta sẽ không vì chuyện chia tay không được mà
muốn giết tớ đâu nhỉ...” Trên báo toàn nói như vậy.

Khổng Đồng Đồng nghe xong sắc mặt cứng đờ: “Không đâu, nhìn Hà

An đâu giống loại người như vậy...” “Biết người biết mặt không biết lòng,
tâm lý học đã nói, người nhìn càng thật thà thì càng có khuynh hướng đó.
Nhưng tớ đã ăn hết nửa năm thức ăn của anh ta, chưa từng chọn món đắt
tiền, anh ta sẽ không vì thế mà nghĩ không thông nhỉ, giết người là phải vào
tù đấy.” Nhà Hà An không có tiền, ba mẹ em trai em gái, tìm ai để đòi bồi
thường đây! Nửa đời còn lại phải sống sao đây! Lo lắng chết đi được!

Khổng Đồng Đồng bị Hạ Diệu Diệu nói một hồi, cảm thấy cả phòng

học lạnh lẽo, không kiềm được mà xoa xoa tay: “Cậu đừng nói nữa, tớ sợ
lắm...” Không sao, biết ngay là cậu nhát gan, sẽ không để cậu nhìn thấy
đâu: “Hay là... tớ lại khuyên bảo anh ta nhỉ...”

rn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.