ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 131

Chỉ có mấy cô giáo trẻ cười rúc rích. Cảm nhận cực kỳ tinh tế của đám

đông đã thấy được giới hạn cuối cùng không nên vượt qua của trò đùa. Biết,
nhưng Thuật vẫn kéo hai ống quần bò ngồi xuống, mặt câng câng ương
ngạnh kiểu trẻ con. Dương giấu nỗi bất bình, mặt lặng phắc; phe phẩy cái
quạt như đạo cụ sân khấu chèo giữ nhịp.

Không khí khảng tảng sau cuộc đàm tiếu biểu hiện ở sự im lặng tẻ ngắt

kéo dài cho đến khi Tự tay cắp cái cặp bìa đựng giáo án từ ngoài cửa văn
phòng bước vào. Những nỗ lực của giờ dạy cuối cùng để ngày mai học trò
bước vào cuộc đấu trí còn in dấu ở hai vạt áo đẫm mồ hôi của Tự.

Ông Thống đặt cốc nước chè tươi trước mắt Tụ:

- Mát phổi, bổ hơn bia hublon đấy, thầy Tự ạ!

Thảnh ngồi dịch lại, nhường chỗ cho Tự, chép miệng:

- Tán nhảm mãi, chua cả miệng! Nào, bàn bạc gì thì bàn bạc đi. Thi cử

ào cái cho xong, rồi xem phiếu nghỉ phân phối thế nào, còn để anh em đi
nghỉ chứ! Cứ ở mãi thế này rồi thế nào cũng phát rồ, phát dại cả lũ!

Cẩm đã xếp xong đống giấy tờ, hồ sơ, ngẩng dậy, bất chợt bắt gặp luồng

mắt đong đưa của Thảnh liền ngây ngây. Cẩm chỉ sực tỉnh khi nhận được
cái hích nhẹ vào sườn của Dương. Dương đã ra ám hiệu như thường lệ.
Cẩm liền liếm môi, ghé lại sát mặt người bí thư, lẩm bẩm: Vâng, xin mời
anh, mời anh!

Chỉ đợi có vậy, Dương lập tức hắng giọng một hồi rõ dài, rồi mở máy:

- Các đồng chí ạ. Ta tạm thời chấm dứt câu chuyện ngoài lề ở đây nhé.

Đồng chí Thảnh vừa nói có hai chỗ không chỉnh. Một, gọi là tán nhảm;
không đúng vì trong này có vấn đề tư tưởng. Hai, sao lại nói thi ào đi cho
xong. Đùa cũng không được. Nhưng thôi. Ta sẽ trở lại những vấn đề đã đặt
ra khi có điều kiện. À, tự do tư tưởng mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.