ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 286

Tự. Cả hai đều có ý ngại a

Quả nhiên, Dương càng lộ vẻ lúng túng khi nói xong chuyện Thảnh.

Phải e hèm bốn năm tiếng dọn giọng Dương mới bắt dầu: “Còn về đồng
chí...”. Không cần nghe, không thể thoát được mấy câu nhận định chung
chung, mấy lời khen nhạt nhẽo: rằng là... đồng chí là một cán bộ tốt, một
người đã kinh qua môi trường rèn luyện này nọ, rằng thì là... đồng chí được
học sinh tin yêu, phụ huynh học sinh tín nhiệm rất cao, phần thưởng ấy dễ
ai mà có được.v.v...

- Tóm lại là chi bộ rất tin ở đồng chí. - Dương tiếp - Không nói giấu gì

đồng chí, vả lại có gì mà phải giấu nhỉ, là vừa rồi chúng tôi đã cử người lên
tỉnh L. nơi mà hai mươi năm trước đồng chí đã công tác, để xác minh thêm
quá trình công tác. Chúng tôi gặp các đồng chí có trách nhiệm. Người ta
khen đồng chí nhiều. Ngay cả đồng chí phó giám đốc sở công an tên là
Tuẫn, trước là học trò của đồng chí, một người rất nghiêm khắc, cũng phải
công nhận đồng chí là một giáo viên giỏi, có tư cách. Cuối cùng chỉ cộm lại
mấy việc mà người ta cho rằng có vấn đề tồn nghi. Một là vụ hỏa hoạn. Hai
là việc đồng chí đánh đập dã man con một đồng chí cấp ủy. Sao? Đồng chí
Tự! Đồng chí làm sao thế?

Tự oằn người, đổ nghiêng mặt xuống gối. Hình như anh hộc lên một

tiếng kêu.

Dương đặt tay lên vai nạn nhân của mình, không mảy may xúc động:

- Phải nói rằng, các đồng chí đó xét vấn đề rất có quan điểm toàn diện.

Cái gì nó là nhất thời thì cho nó qua chứ không thành kiến. Ví dụ, như
chuyện luyến ái bất chính của đồng chí với một nữ sinh. Nói thì nói, chứ
không kể là khuyết điểm. Sao? Đồng chí Tự! Đồng chí làm sao thế?

Tự xoay trở lại thế nằm cũ, cố chẹn một con sóng dồi lên trong lồng

ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.