ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 267

mở cửa và xác định xem liệu có còn người nào ở trong căn hộ và là một
mối đe dọa tiềm tàng không – chưa kể còn tránh được đạn nếu đối tượng
mở cửa và bắn họ.

Anh gõ cửa căn hộ kế bên. Không ai trả lời. Anh lại gõ lần nữa, mạnh

hơn. Cánh cửa rung lên lạch cạch. Không có ai trả lời. Anh gõ lần thứ ba,
đợi một lát, rồi áp tai vào cánh cửa, nhưng chẳng nghe thấy gì cả. Khi anh
lùi lại, anh nhận thấy cánh cửa không có lỗ nhòm, vì thế không thể nào có
chuyện ai đó ở phía bên kia biết được anh là cảnh sát. Quan trọng hơn,
Lopez cũng không thể biết được người ở bên ngoài cửa có phải là cảnh sát
hay không trước khi cậu ta mở cửa và bước ra.

Del nghe thấy tiếng cửa mở ra rồi đóng sầm lại trên hành lang. Một

người phụ nữ và một cậu bé đi ra khỏi khu vực cầu thang bộ, và người phụ
nữ đặt cậu bé xuống đất. Một tay cô ta xách một cái túi bóng đựng đồ tạp
phẩm, tay kia cầm một chùm chìa khóa. Trông cậu bé không quá hai, ba
tuổi và đang cầm gì đó trong tay – một con khủng long đồ chơi. Khi người
phụ nữ lại gần, cô ta nhìn thấy Del và đột ngột dừng khựng lại. Cô ta thì
thầm gì đó với cậu bé, cầm lấy tay nó rồi quay người bước trở lại về hướng
cầu thang bộ. Cậu bé ngoái lại nhìn Del và người mẹ lập tức mắng nó.

“Xin làm phiền một chút.” Del nói.
Người phụ nữ không ngoảnh lại.
“Xin làm phiền một chút.” Del nói to hơn và bước nhanh hơn, trong giới

hạn mà cái lưng đau của anh cho phép. “Chị Reynoso? Chị Reynoso.” Cái
tên ấy có trong các báo cáo của FIT. Del đuổi kịp người phụ nữ ấy ngay
trước khi cô ta đẩy mở cánh cửa dẫn ra cầu thang bộ.

“Chị Reynoso?”

Tôi không nói tiếng Anh

.” Cô ta mỉm cười vẻ áy náy và trông có vẻ bối

rối.

Chị nói tiếng Tây Ban Nha ư?

Cô ta lắc đầu. “

Tôi đang vội. Tôi không thể nói gì bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.