ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 268

Cô ta đang vội và không thể nói chuyện vào lúc này. Del đã học tiếng

Tây Ban Nha ở trường trung học và từng làm việc ở Đông Washington hồi
anh mới tốt nghiệp Học viện Cảnh sát. Anh có thể nói và hiểu được tiếng
Tây Ban Nha đường phố, mặc dù còn xa mới đến mức trôi chảy. Nhưng
anh không cần hiểu tiếng Tây Ban Nha cũng có thể biết Reynoso đang nói
dối.

Anh chỉ vào cửa căn hộ của cô ta và hỏi tại sao cô ta lại quay đi tiếp khi

vừa về đến nhà mình rồi. “

Chị đã về nhà. Tại sao chị lại quay lại khi nhìn

thấy tôi?

“Không. Không. Tôi không thể nói chuyện bây giờ. Tôi muộn mất rồi.”
“Vậy là chị nói được tiếng Anh?”
Cô ta khựng lại. “

Vâng.

Vâng. Một chút.”

“Tại sao chị lại quay đi khi nhìn thấy tôi?”
Reynoso có vẻ hoảng sợ. “Xin anh!”
Del giơ phủ hiệu của mình lên. “Tôi là điều tra viên của Sở Cảnh sát

Seattle.” Anh nói, mặc dù Reynoso dường như không mảy may kính nể
thân phận của anh. “Tôi muốn hỏi chị thêm một vài câu hỏi nữa. Chị muốn
nói chuyện trong căn hộ của chị hay ngay ở đây, trên hành lang này?”

Reynoso không nhất thiết phải nói chuyện với Del, nhưng những công

dân bình thường hiếm khi biết điều này. Cô ta cam chịu hất đầu về phía căn
hộ của mình và họ cùng nhau đi xuôi hành lang. Ở cửa, Del nhường chỗ
cho cô ta. Cậu bé ngước lên nhìn anh với vẻ nghi ngờ xen lẫn lo lắng. Del
mỉm cười, nhưng vẻ mặt của đứa trẻ vẫn không thay đổi.

Reynoso mở cửa, bước vào bên trong căn hộ. Del nhòm vào bên trong

nhưng không thấy ai. Cô đặt túi đồ tạp phẩm xuống kệ bếp và nói với đứa
trẻ. “

Daniel, về phòng chơi với bạn khủng long của con đi.

Daniel hết nhìn mẹ rồi lại nhìn Del, như thể sợ phải rời khỏi cô ta.

Đi đi.

” Cô ta nói. “

Mẹ sẽ làm món quesadillas cho con.

Cậu bé bước về phía cánh cửa ở phía bên kia căn phòng, liếc nhìn lại Del

một lần cuối cùng trước khi đi qua cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.