ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 291

“Hai người báo cho nhau bằng cách nào nếu có chuyện đột xuất?” Tracy

hỏi.

“Chúng tôi sẽ nhắn tin. Thi thoảng chúng tôi sẽ gọi điện.”
Tracy liếc nhìn Kins. “Hai người có thường xuyên phải dời lịch hẹn

không?” Cô không quan tâm đến điều này. Cô quan tâm đến lời kể của
Shea rằng họ nhắn tin cho nhau hơn.

“Họa hoằn lắm. Tôi còn không nhớ chuyện đó có bao giờ xảy ra chưa.”
“Và hai người có nhắn tin vì những lý do khác không?”
“Chỉ để xác nhận cuộc hẹn của chúng tôi thôi, và địa điểm nữa.”
“Anh không hỏi liệu cô ấy có thích

pina colada

và đi dạo dưới trời mưa

không à?” Kins nói, cố tình chọc tức Shea để xác định xem liệu anh ta có
nóng nảy và dễ dàng nổi giận không.

Shea nhìn thẳng vào Kins. “Không.” Anh ta đáp.
Tracy hỏi: “Anh dùng điện thoại của mình để nhắn tin cho cô ấy à? Anh

không sợ vợ mình đọc được sao?”

Shea lắc đầu. “Tôi không bao giờ dùng điện thoại của mình. Mỗi người

chúng tôi có một cái điện thoại ẩn danh.”

“Kavita cũng thế à?” Tracy hỏi. Đây là một tin mới đối với họ. Chỉ có

điện thoại cá nhân của Kavita được tìm thấy trong cái hố. Nếu Shea giết
Kavita thì anh ta sẽ biết là phải lấy cái điện thoại ẩn danh đi. Nhưng nếu
anh ta là thủ phạm thì tại sao anh ta lại kể cho họ nghe về nó chứ? Phải
chăng anh ta đã suy nghĩ về vấn đề này, và quyết định rằng nếu được hỏi,
anh ta sẽ nhắc đến những chiếc điện thoại ẩn danh chính vì lý do đó, bởi vì
ai cũng sẽ nghĩ rằng nếu anh ta có tội thì anh ta sẽ không đời nào nhắc đến
chúng?

“Vâng.” Anh ta nói.
“Anh có nhắn tin để xác nhận cuộc hẹn với cô ấy vào tối thứ Hai vừa rồi

không?”

“Có.”
“Vita có trả lời không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.