ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 316

“Báo cáo ám chỉ rằng hung thủ đã khiến cô ấy bị bất ngờ.” Kins nói. “Cô

ấy không có vết thâm tím, vết rách hay vết xước ở bất cứ đâu trên cơ thể để
chỉ ra rằng cô ấy đã giằng co hoặc cố gắng bảo vệ mình trước một cuộc tấn
công.”

“Mukherjee đã chạy trốn. Có thể Shea đã làm cô ấy bị bất ngờ khi cô ấy

dừng lại. Lúc ấy hẳn là trời tối lắm và khó nhìn thấy gì, và chắc chắn cây
cối rậm rạp đủ để anh ta ẩn nấp.”

“Nếu chúng ta đặt ra giả thuyết rằng hung thủ đã đi theo cô ấy đến công

viên hoặc đã ở sẵn trong công viên thì sao?” Kins nói.

“Vậy thì chúng ta có một vấn đề khác – tại sao Kavita lại tới công viên?”

Tracy nói.

Kins suy nghĩ thêm về điều đó. “Hãy giả sử rằng cô ấy buồn chán vì

Aditi.”

“Cô ấy quả thực đã buồn chán vì Aditi.”
“Vậy nếu cô ấy tới công viên vì cô ấy dự định gặp ai ở đó, hoặc có người

muốn gặp cô ấy ở đó thì sao?”

“Không phải là Sam.” Tracy nói. “Cậu ấy phải thi đấu bóng đá. Và

không phải người cha, ông ta đang đi công tác. Cũng không có khả năng cô
ấy muốn gặp Nikhil hay bà mẹ.”

“Vậy là chỉ còn Aditi.” Kins nói. “Hoặc ai đó ngẫu nhiên. Một “bố già

mật ngọt” thứ hai chăng?”

“Không có bằng chứng nào về một “bố già mật ngọt” thứ hai, và tài

khoản ngân hàng của cô ấy không cho thấy có khoản tiền gửi cố định nào
từ một tài khoản khác. Và câu hỏi lúc nãy lại được đặt ra. Tại sao cô ấy lại
vào công viên?”

Kins uống một ngụm soda, nghiên cứu tấm bảng. “Vậy, những gì chúng

ta biết là cô ấy đã đi vào trong công viên, và chúng ta phải giả sử rằng điều
đó có nghĩa là cô ấy đi vào đó một cách tự nguyện, hoặc chí ít là có vẻ tự
nguyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.