ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 329

thẩm phán.” Kins nhìn đồng hồ đeo tay. “Tôi không biết liệu chúng ta có đủ
thời gian không. Cô nói mấy giờ thì cô ấy lên máy bay đến London nhỉ?”

“Tối nay. Chuyến khuya.”
Điện thoại trên bàn Tracy reo lên. Cô nói với Kins khi cô đi tới bàn mình

để nhấc máy. “Theo tôi, tôi nay chúng ta cứ lái xe tới sân bay và thử vận
may xem sao.”

Cô nhấc ông nghe lên. “Điều tra viên Crosswhite đây.” Tracy lắng nghe

một lát, rồi quay sang Kins, anh đang quay lưng lại với cô và áp điện thoại
di động bên tai, chắc là để báo cho Shannah biết khi nào thì anh về nhà. Cô
búng ngón tay hai lần để gọi anh, rồi nhặt một cây bút trên bàn làm việc lên
để ném về phía anh, chiếc bút đập vào sau đầu anh.

Kins quay lại và Tracy mở loa ngoài lên. “Tôi xin lỗi, kiểm lâm Paige,

nhưng cô có thể nhắc lại những gì cô vừa nói với tôi để cộng sự của tôi có
thể cùng nghe không?”

“Tất nhiên rồi. Tôi đang nói rằng hôm nay tôi đã tới Seattle để tra cứu

các tài liệu trong kho về công viên bang Bridle Trails. Tôi đã tìm thấy báo
cáo về vụ con ngựa ngã xuống giếng. Tôi nghĩ chị có thể muốn nghe về
nó.”

Kins bước lại gần. “Báo cáo đó được lập bao lâu rồi?”
“Chờ chút.” Họ nghe thấy tiếng giở giấy loạt soạt. “Chín năm trước.”
“Có ai bị thương không?”
“Không. Người cưỡi ngựa đã nhảy xuống được trước khi con ngựa bị rơi

xuống giếng. Con ngựa bị gãy một chân và người ta đã phải kết liễu mạng
sống của nó.”

“Cái giếng ấy có gần nhà của Kavita Mukherjee không?”
“Đó chính là người chết phải không?”
“Phải.”
“Tôi không biết là cô ấy sống gần công viên đấy.”
“Đó là nhà của cha mẹ cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.