“Chúng tôi cố tình giấu mình như vậy.”
“Và các anh đang tiến hành một cuộc điều tra ở Seattle này?”
“Vâng, cũng như ở các thành phố khác nữa.”
“Và anh không muốn tôi hỏi các vấn đề liên quan đến điều tra viên
Gonzalez?”
“Vâng, chúng tôi không muốn.”
“Làm sao tôi biết những gì anh đang nói với tôi là thật?”
“Niềm tin.”
Del cười khùng khục. “Tôi chỉ tin ở Chúa thôi, và ngay cả đối với Người
tôi còn có chút nghi ngờ nữa là. Tất cả những thứ khác, tôi cần có bằng
chứng.”
“Tôi tin rằng anh đã được báo là cuộc điều tra của anh về vụ bắn chết
Monique Rodgers đã kết thúc?”
Del nghĩ lại về cuộc trò chuyện của anh với Nolasco. “Làm sao anh biết
điều đó?”
“Tôi khuyên anh nghe theo yêu cầu đó, điều tra viên ạ, nếu anh không
chịu nghe theo yêu cầu của tôi.”
“Anh đang đe dọa tôi đấy à?”
“Anh đang làm ảnh hưởng đến điệp vụ của tôi, điều tra viên ạ, và tôi sẽ
còn làm nhiều việc hơn cả đe dọa anh đấy. Anh đã được yêu cầu ngừng lại.
Hãy tuân theo yêu cầu đó. Nếu không, tôi sẽ bắt đầu gọi các cuộc điện thoại
đến một số nơi. Tôi không muốn phải làm việc đó đâu.”
Kết nối bị ngắt. Del bỏ điện thoại ra khỏi tai. Anh và Faz đã rơi vào
chuyện quái quỷ gì thế này?
Sonny tiếp tục nhảy nhót và rên ư ử. “Xin lỗi, anh bạn. Tao có điện thoại
công việc.” Anh bấm số điện thoại di động của Faz, nhưng cuộc gọi đi
thẳng vào hộp thư thoại. Del biết rằng trừ lúc trực, Faz thường tắt điện
thoại di động vào ban đêm và để nó ở một cái giỏ cạnh cửa sau. Anh xem
giờ. Anh thực sự không muốn gọi vào số máy bàn ở nhà Faz và làm phiền
ông với Vera. Anh không biết Vera đang có tâm trạng thế nào, và anh biết