ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ - Trang 344

chị em đó, rằng cô ấy sẽ có cuộc sống mà cô mong muốn – trở thành một
bác sĩ, vẫn còn tự do tự tại.”

“Dĩ nhiên là tôi đau lòng khi rời xa cô ấy.” Aditi nói, cuối cùng cũng cất

được giọng lên. “Tôi yêu quý Vita. Nhưng tôi đã lựa chọn cuộc sống này.”

“Thật không?” Tracy hỏi.
“Ý chị là gì?”
“Có thật là cô đã lựa chọn nó không, Aditi, hay là người khác đã lựa

chọn nó cho cô?”

“Tôi không hiểu.” Cô ấy hết nhìn Tracy rồi lại nhìn Kins. “Tôi nói với

chị rồi còn gì. Tôi đã về Ấn Độ để tham dự đám cưới của anh họ tôi, và gặp
Rashesh ở đó.”

“Cha mẹ cô cũng có mặt ở đó?” Tracy nói.
“Đương nhiên rồi.”
“Họ có ép buộc cô cưới Rashesh không?”
Aditi cất lên một tiếng cười ngắn, một cú hà hơi thì đúng hơn. Cô ấy

ngồi ngả vào lưng ghế. “Đương nhiên là họ có ép tôi; đó là điều họ muốn
tôi làm. Đó là điều họ đã luôn muốn tôi làm.”

“Đó có phải là điều cô muốn không, Aditi?”
“Không. Không, trước đó thì không. Tôi đã không muốn cho đến khoảnh

khắc đó. Tôi đã nói với chị rồi. Rashesh là một người đàn ông tốt. Anh ấy
là một người đàn ông tốt và tôi tin anh ấy sẽ yêu tôi, nếu lúc đó anh ấy còn
chưa yêu tôi.”

“Còn những kế hoạch của cô thì sao, Aditi?” Tracy hỏi. “Còn dự định

học trường y và trở thành bác sĩ?”

“Một ngày nào đó, có lẽ tôi vẫn sẽ thực hiện được ước mơ ấy.” Cô nói.

“Rashesh và tôi đã bàn bạc về chuyện này. Anh ấy không muốn tôi buồn.”

“Cô có buồn không?”
“Không.” Cô ấy lắc đầu. “Không.” Cô ấy ngừng lại trong một thoáng.

Rồi cô ấy nói: “Tôi muốn làm một bà mẹ. Tôi muốn chăm sóc một gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.