ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 34

‘Đó không phải là chuyện tôi muốn nói. Lúc này anh đang làm gì? Đã

hai tháng nay anh rút về Tam Điểm. Chuyện gì đã xảy ra?’

Đó là đề tài mà tôi đặc biệt tránh đụng chạm đến với nàng.
‘Ồ! Tôi viết một tiểu thuyết,’ tôi nói với vẻ lơ là. “Bố cục gần hoàn

thành và tuần sau là tôi khởi sự một cách nghiêm túc. Đừng giữ vẻ mặt lo
âu thế kia.” tôi nói thêm với một nụ cười trấn an.

Nói dối Carol thật vô cùng khó khăn.
‘Anh viết một tiểu thuyết thì tôi vui lắm,’ nàng nhìn tôi ánh mắt phiền

muộn, “nhưng tôi thích anh viết một vở kịch hơn. Anh cũng biết, Clive ạ,
một quyển tiểu thuyết không có lợi nhiều.”

‘Cái đó còn tùy,’ tôi nói. ‘Còn có quyền tác giả, quyền chuyển thể kịch

bản điện ảnh… và cũng có thể tờ Collier’s Magazine sẽ mua của tôi. Họ đã
trả năm mươi ngàn đôla cho cuốn sách mới đây của Imgram đấy.’

‘Đúng, nhưng đó là một tuyệt tác.’
‘Quyển của tôi cũng sẽ là tuyệt tác,’ tôi nói - nhưng lời lẽ có vẻ giả tạo,

‘sau đó tôi sẽ viết một vở kịch, tôi đã có một đề tài hay, và tôi không muốn
bỏ thí nó đâu.’

Tôi sợ nàng lại hỏi đề tài gì và dĩ nhiên tôi có đâu mà nói với nàng,

nhưng đúng lúc đó Peter đã đến và lần này thì tôi biết ơn sự can thiệp của
anh ta.

Peter là một trong những người Anh hiếm hoi đã thành công ở

Hollywood. Anh ta ăn vận như ở Luân Đôn và kiểu cắt may Ăng lê làm nổi
rõ đôi vai rộng cùng với hai bên hông thon của mình. Khuôn mặt nâu đăm
chiêu của anh ta sáng lên khi thấy Carol.

‘Chưa xong sao?’ anh nói và xiết chặt tay Carol. ‘Cô vẫn cứ xinh đẹp

ra. Không quá mệt để ra ngoài tối nay chứ?’

‘Không đời nào,’ Carol vừa nói vừa mỉm cười.
Peter quay sang tôi.
‘Anh thế nào, anh bạn? Cô ấy tuyệt vời đấy chứ?’
Tôi trả lời phải và để ý cái nhìn tra vấn của anh ta khi nhận ra cái trán

sưng vù của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.