ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 35

‘Anh cho anh ấy uống chút gì trong khi tôi đi thay quần áo nhé,’ Carol

bảo tôi.

Rồi quay sang Peter, ‘Anh ấy nhức đầu, anh ấy không muốn đi ăn tối

với bọn ta.’

‘Chà! Nhưng phải thế thôi, anh bạn. Cơ hội quá tốt, phải không Carol?’
Nàng lắc đầu như thể bất khả kháng.
‘Anh ấy bảo đi ăn với giám đốc xuất bản… Tôi không tin chút nào cả,

nhưng cố tỏ ra tế nhị và làm ra vẻ tin thật. Anh hãy nhìn cục bướu trên trán
anh ấy… Anh ta đánh nhau với một cô người rừng đấy.’

Nàng quay về phía tôi, ‘Hãy kể cho anh ta nghe đi, Clive… Có thể anh

ấy sẽ nghĩ ra một đề tài phim đấy.’

Peter bước trước tôi để mở cửa cho Carol.
‘Cứ thong thả,’ anh ta bảo với nàng, ‘tối nay tôi không vội đâu.’
‘Nhưng tôi thì đói đấy,’ nàng đáp lời. Không nên đến trễ.
Và nàng đi ra như chạy.
Peter đi đến quầy rượu nhỏ nơi tôi đang rót cho mình một ly thứ hai.
‘Thế ra,’ anh ta hỏi tôi, ‘anh đã ẩu đả ư? Có vẻ như anh đã lãnh một cú

ra trò đấy.’

‘Không sao cả. Anh uống gì?’
‘Một tí whisky.’ Anh ta tựa vào quầy và rút một điếu thuốc từ chiếc hộp

bằng vàng khối ra. ‘Carol đã báo tin cho anh chưa?’

‘Chưa, tin gì thế?’
Anh ta có vẻ ngạc nhiên.
‘Lạ lùng là các cô gái buồn cười… thật kỳ khôi…’ Và anh ta châm điếu

thuốc.

Tôi cảm thấy đột nhiên mệt mỏi.
‘Tin gì?’ Tôi lập lại và hai mắt mở to.
‘Người ta giao cho cô ấy chuyển thể tác phẩm thành công nhất trong

năm, cuốn sách của Imgram. Điều này đã được quyết định sáng nay.’

Tôi làm đổ một phần rượu lên mặt quầy. Không có gì làm tôi bất mãn

hơn là cái tin này. Thực ra, tôi biết tỏng đi là tôi không có khả năng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.