ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 36

việc này, nó quá sức tôi. Nhưng biết ra rằng người ta đã chọn một tay mơ
như Carol… Đó là một đòn đau.

‘Tuyệt quá đi chứ!’ tôi kêu lên trong khi cố làm ra vẻ mừng rỡ. Tôi đã

đọc tác phẩm trong tờ Collier’s Magazine, một cuốn lớn đấy. Phải anh sẽ
đạo diễn không?

‘Vâng, đầy những tình huống độc đáo. Đã từ lâu tôi tìm kiếm một câu

chuyện như vậy. Tất nhiên tôi nghĩ đến Carol để chuyển thể kịch bản,
nhưng tôi không nghĩ rằng Gold sẽ chấp nhận. Và thế đấy, đúng lúc tôi suy
nghĩ cách thuyết phục ông ta, thì được ông ta gọi đến thông báo rằng cô ấy
là người ông ta chọn.’

Tôi rời khỏi quầy rượu mang theo ly rượu và đến ngồi ở trường kỷ. Tôi

cần được ngồi.

‘Điều này mang lại nhiều thứ chứ?’
Peter nhún vai.
‘Thế này, trước tiên là lương tăng… và rồi có tiền… cuối cùng là

chuyện đề cao rầm rộ nếu cô ấy thành công. Nhưng tôi yên tâm, cô ấy sẽ
thành công, cô ta có nhiều tài năng lắm.’

Tôi bắt đầu nghĩ rằng tất cả mọi người đều có tài ngoại trừ tôi ra. Peter

đến ngồi ở một chiếc ghế bành gần bên tôi. Dường như anh ta đoán ra tôi
bồn chồn ở điểm nào.

‘Hiện tại anh đang viết gì?’
‘Một cuốn tiểu thuyết. Không có gì đáng để anh phải quan tâm.’
Anh ta khiến tôi phát bực vì sự ân cần của mình.
‘Rất tiếc, tôi rất thích được quay thành phim một cái gì của anh.’
Anh ta duỗi đôi chân dài ra.
‘Từ lâu tôi muốn nói với anh điều đó. Thế anh không nói gì về công

việc với Gold sao? Tôi có thể giới thiệu anh.’

Tôi tự hỏi đó có phải là một ý kiến của Carol chăng.
‘Để chi vậy, anh bạn! Anh hiểu cho, tôi không thể sáng tác cho người

khác. Và theo như Carol đã nói với tôi, thì làm việc ở chỗ các anh đâu có gì
là lạ.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.