ĐAM MÊ VÀ THÙ HẬN - Trang 38

dàng như lấy đồ trong túi khiến tôi phấn khích. Đó sẽ là một cuộc quyết
chiến mà mọi cách đánh đều được phép. Nàng hoàn toàn không có gì giống
với lũ đàn bà ngây thơ bé nhỏ và đáng thương mà tôi có thể rù quyến như
trở bàn tay. Vô tình nàng lại tung ra một thách thức và tôi sẽ trả đũa lại, cái
kết quả cuối cùng không một mảy may khiến tôi nghi ngờ. Cũng thế, tôi
không bận tâm để biết chuyện gì sẽ xảy ra sau khi tôi chinh phục được nàng
bằng sức mạnh. Sẽ có thời gian để lo liệu chuyện đó sau này.

Carol bước vào đã nhanh chóng kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ. Nàng

vận một chiếc áo dài buổi tối màu xanh rất nhạt và bên trên, nàng khoát một
chiếc măng tô bằng da lông chồn.

‘Sao không nói với tôi gì cả?’ tôi đứng dậy nói. ‘Tôi rất sung sướng và

tự hào về cô, Carol thân yêu ạ.’

Nàng nhìn tôi với cặp mắt dò xét.
‘Tuyệt lắm, phải không Clive? Hãy đi ăn với bọn tôi bây giờ nhé?…

Phải ăn mừng chuyện này.’

Dễ xiêu lòng lắm, nhưng tôi còn có việc gấp rút hơn để làm.
‘Tôi sẽ cố gắng gặp cô sau. Các vị ăn tối ở đâu?’
‘Ở Brown Derby,’ Peter nói. ‘Mấy giờ anh quay lại?’
‘Không biết nữa, nhưng nếu các vị không thấy tôi thì tôi tìm các vị ở

đây, sau bữa ăn. Đồng ý chứ?’

Carol cầm lấy tay tôi.
‘Phải như thế,’ nàng nói, ‘nhưng anh bằng mọi giá cố gặp chúng tôi

nhé, phải không nào?’

Peter lên tiếng, ‘Nào, chúng ta đi thôi. Anh có đến cùng chúng tôi

không?’

Tôi giải thích là mình có hẹn với ông giám đốc xuất bản vào lúc tám giờ

mà giờ thì đã bảy giờ rưỡi.

‘Không phiền gì nếu tôi ở lại đây thêm một chút chứ? Tôi muốn cạn ly

và gọi vài cú điện thoại.’

‘Được thôi. Đi đi Peter, công việc là công việc. Thế thì lát nữa nhé?

Anh có trở về Tam Điểm ngay tối nay không?’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.