ĐẮM SAY - Trang 190

"Nó thật khác biệt", cô thì thầm. "Em sợ."

"Anna, anh không làm tổn thương em đâu." Cùng với sự đón nhận của

cô, anh tiếp tục khám phá cơ thể cô cho đến khi bản thân anh không thể nào
chịu đựng thêm được nữa.

Anh ghì chặt lấy cô, anh nghĩ, Anna, Anna, em chính là em! Em không

từ chối anh, cũng không làm anh cảm thấy mình thật non nớt. Anh đẩy hông
mình về phía cô, tiếng sột soạt vang lên trong căn phòng. Anh ôm lấy cổ cô,
kéo tai cô sát lại và thì thầm, "Anna, ra ngoài với anh nào... làm ơn đi." Anh
đưa tai mình xuống miệng cô.

"Vâng", cô thì thầm.

Anh ra khỏi giường, quờ quạng lấy quần áo trong bóng tối trong khi cô

thu tay vào trong chăn, cài lại cúc áo rồi thấy Karl đang kéo tay mình ra
khỏi giường. Tiếng ồn của họ làm James trở mình, giọng ngái ngủ vang lên
từ dưới nền nhà.

"Anh Karl hả?"

"Ừ, anh và Anna. Tụi anh muốn nói chuyện nên sẽ đi dạo một lúc. Em

ngủ đi nhé, James!"

Kéo chốt cửa lại phía sau lưng, họ đi chân trần trên cỏ đêm, tay chân run

rẩy theo từng bước đi. Sương đêm vương đầy trên đầu như bọt kem cạo râu
khi họ chầm chậm tiến về phía chuồng ngựa. Anna thấy mình bị kéo mạnh
và cô nhìn lên, tìm kiếm khuôn mặt Karl và thấy đường viền môi anh như
khắc lên ánh trăng. Anh dừng lại rồi vòng tay qua vai cô, phủ chăn lên vai
cô, tấm chăn mà anh đã vội vàng lấy xuống từ trong góc tường. Cánh tay cô
ôm chặt cổ anh, bám vào nó khi anh nhấc bổng cô lên, anh dang chân ra và
quay người giữ thăng bằng. Chiếc áo mặc vội của anh vẫn mở cúc, cô đưa
tay mình vào trong đó, mân mê đôi vai lực lưỡng trong khi anh hôn lên cổ
họng đang ngẩng cao trên nền trời đêm của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.