"Cuối cùng, anh cũng đã đợi được đêm nay", anh rên rỉ. Những đường
cong và mặt phẳng trên cơ thể cô bị ép chặt khi anh ôm cô trên cao.
"Chỉ cần cái ôm của em thôi, Anna..." Cô hôn gió vào lời nói của anh,
tay cô đùa nghịch trên lưng anh cho đến khi anh thả cô xuống. Ngón chân
cô chạm vào hơi sương, rồi hai người tay trong tay chạy về phía chuồng
ngựa, chiếc chăn tung bay phía sau họ.
Anh kéo cô đi trong màn đêm dậy hương thơm của cỏ.
Cô nghe tiếng loạt soạt khi chiếc chăn chạm vào đống cỏ khô.
Cô định mở cúc áo nhưng anh ngăn cô lại. "Đây là công việc của anh",
anh nói. "Anh muốn mỗi phút giây vui vẻ đêm nay đều là của anh." Anh
kéo áo cô xuống quá vai và cầm tay cô đặt lên bụng mình. "Ngay lúc này
đây, Anna, mọi việc phải được làm theo cách riêng của nó."
Không nói lời nào, cô làm theo lời anh, tay cô run rẩy, cho đến khi họ
đứng trước mặt nhau, không một mảnh vải che thân. Máu dồn lên tai. Họ
ngắm nhìn nhau trong giây phút ngại ngùng trước khi Karl đưa tay nắm chặt
vai cô, bồng cô lên và đặt cô nằm xuống chiếc chăn trên đống cỏ.
Anh dịu dàng, đắm chìm và bị lôi cuốn vào cô, anh hôn đắm đuối khắp
cơ thể đến nỗi cô không tưởng tượng được có điều gì tuyệt vời hơn thế. Tay
cô bám vào anh, môi kiếm tìm và người cô ưỡn lên. Phía trên cô, anh đã sẵn
sàng.
"Anna, anh không muốn làm em đau, dù chỉ một chút."
Cô không nghĩ anh lại bày tỏ sự quan tâm chu đáo đến thế.
"Không sao đâu, Karl", cô nói, tiếp tục với suy nghĩ về sự chờ đợi quá
lâu của mình đến khi cả hai người họ hòa vào làm một.
Anh xích lại gần hơn, run rẩy, sau đó nhẹ nhàng nằm lên người cô. Anh
thấy cô đưa tay vịn hông mình, anh ôm cô thêm một chút. Lần nữa, anh chờ
đợi sự phản ứng của cô. Cô chuyển động nhẹ nhàng, đẩy người lên phía