ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 162

không tha cho ta? Trước công chúng, hắn tuyên bố miễn tội cho ta, vậy vì
sao lại ngầm hạ độc thủ. Thằng này độc hơn rắn rết!
Lúc này nàng cảm thấy đã hoàn toàn khỏi bệnh tương tư. Nhớ lại mấy
tháng trời mê mê mẩn mẩn, nàng vừa thẹn vừa hối hận, có vẻ như đồng lõa
với Tiền Đinh vặt râu cha. Nàng nghĩ thầm: quan lớn Tiền, ông độc ác quá,
ông nhỏ nhen quá! Còn đâu là một quan phụ mẫu nổi tiếng khoan dung
nhân hậu? Hai năm rõ mười là một tên phỉ tàn ác! Ông đã hại tui đến nỗi
ma chẳng ra ma, người chẳng ra người, cũng tại tui tự ti thái quá, ông lại
còn hạ độc thủ với người đã chịu hàng phục ông. Ông là tên súc sinh mặt
người dạ thú, vậy mà làm sao tui lại si mê ông? Ông có biết mấy tháng nay
tui sống như thế nào không? Nghĩ tới đây tui lại thấy buồn não ruột! Tiền
Đinh, ông vặt râu cha tui, tui sẽ lấy cái mạng chó của ông!
Nàng cẩn thận lựa ra hai đùi chó thật béo, rửa sạch cho vào nồi luộc. Để
cho thịt thơm đậm nàng cho hương liệu vào luộc cùng. Nàng đích thân canh
lửa, lúc đầu lửa to, nước sôi sùng sục, sau giữ lửa nhỏ, ninh dừ. Mùi thịt
chó bay khắp phố. Thất Tai To là khách quen chạy tới, đập cửa rầm rầm:
- Nàng Tiên Chân To, gió nào thổi mà trời quang mây tạnh thế? Chị lại thịt
chó rồi hả? Tôi đặt một đùi…
- Một đùi cái mả mẹ anh! – Nàng gõ muôi vào mép nồi, chửi toáng lên. Chỉ
một đêm, nàng đã trở lại bản sắc của nàng Tây Thi Thịt Cầy cười đấy, chửi
đấy. Vẻ nhu mì thời tương tư Tiền Đinh biến mất từ lúc nào. Nàng húp một
bát cháo lòng, ăn một đĩa thịt vụn, rồi dùng muối tinh chà răng, nước lọc
súc miệng, chải đầu rửa mặt, đánh phấn thoa son, thay quần áo cũ, mặc
quần áo mới, ngồi trước gương vuốt tóc, cài bông hồng lên tóc mai. Nàng
thấy mình bắt mắt quá, nàng si mê chính mình, thế là lửa tình lại bùng lên,
khó mà dập tắt. Thế này đâu phải đi giết người, đi bán duyên thì có! Lửa
dục bùng lên khiến nàng sợ run, nàng úp sấp gương, rồi nghiến răng nghiến
lợi, mong lửa hận bùng cháy trong lồng ngực. Để củng cố quyết tâm, để
mài rũa ý chí, nàng sang chái đông thăm cha. Bột mì đã đóng vẩy trên vết
thương, cằm cha có mùi hôi, dụ ruồi nhặng kéo đến từng đàn. Khuôn mặt
cha khiến nàng vừa hận vừa xót xa. Nàng cầm que củi chọc nhẹ vào cằm
cha. Cha nàng đang ngủ bị đau, kêu lên một tiếng rồi tỉnh dậy, hé cặp mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.