ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 244

- Đi phủ Lai Châu.
- Không rõ ông lớn đi phủ Lai Châu có việc gì?
- Ta định gặp Tào đại nhân, đòi công lý cho dân Cao Mật.
Viên thơ lại sỗ sàng giật lấy bức điện mới khởi thảo, ngó qua, hỏi:
- Điện văn này gửi Tuần phủ Lai Châu phải không?
- Đúng, nhờ ông nhuận sắc hộ.
- Bẩm đại nhân, kẻ hèn này gần đây mắt mờ, tai nghễnh ngãng, đầu óc lẩn
thẩn, chỉ sợ hỏng việc của đại nhân. Xin đại nhân làm ơn cho kẻ hèn này về
quê dưỡng lão – Viên thơ lại cười ngượng ngịu, lấy trong tay áo tờ đơn đặt
lên bàn, nói – Đây là tờ trình xin thôi việc.
Quan huyện liếc qua tờ đơn, cười nhạt:
- Lão phu tử, cây chưa đổ, chồn cáo đã bỏ chạy!
Viên thơ lại không giận, chỉ cười mỉm tỏ vẻ khiêm nhường:
- Đa tạ quan lớn ân chuẩn.
- Đợi ta đi Lai Châu về, sẽ sửa tiệc rượu tiễn biệt ông.
- Cảm ơn thịnh tình của đại nhân.
- Vậy chào ông! – Quan huyện phẩy tay.
Viên thơ lại đi ra đến cửa, quay lại nói:
- Đại nhân, theo tiểu nhân thì, đại nhân không nên đi phủ Lai Châu, bức
điện này cũng không nên gửi.
- Lão phu tử nói rõ hơn xem nào.
- Bẩm đại nhân, tiểu nhân xin nói một câu: đại nhân làm quan cho trên, chứ
không phải làm quan cho dân. Muốn làm quan thì không được có lương
tâm, muốn có lương tâm thì không nên làm quan!
- Chí lý đấy, còn gì nữa, lão phu tử nói nốt đi.
- Bắt ngay Tôn Bính để làm án. Đây là phương thuốc duy nhất để đại nhân
tránh được tai vạ – Viên thơ lại nhìn chằm chằm vào mặt quan huyện, nói –
Nhưng tiểu nhân biết, quan lớn không làm được!
- Vì vậy ông bỏ đi – Quan huyện nói – Ông cáo lão về quê là giả, cao chạy
xa bay là thật!
- Đại nhân thật sáng suốt! – Viên thơ lại nói – Thực ra, nếu đại nhân dứt
được nhi nữ thường tình, thì bắt Tôn Bính dễ như trở bàn tay! Nếu đại nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.