ĐÀN HƯƠNG HÌNH - Trang 374

cả, trước mắt tớ là một con báo đen. Nó đứng trên hai chân sau, hai chân
trước thò trong bát tiết gà, máu từ tay rỏ tong tỏng như bị thương. Con báo
đen bôi tiết gà lên bộ mặt đầy lông lá, bôi mãi cho đến khi mặt đỏ như lửa,
như hoa mào gà. Tớ đã biết bản tướng của bố là báo đen nên không sợ. Tớ
không thích râu hổ thông linh. Thông linh một lần đã quá đủ. Lần này lâu
quá, mãi không trở lại hình ảnh cũ, rất phiền nhưng không biết làm thế nào!
Trong lòng tớ vừa buồn vừa vui. Buồn vì chẳng nhìn thấy ai là người, vui
vì không có người thứ hai nhìn thấy bản tướng con người như tớ. Tớ nhìn
quanh, thấy lính của Viên và lính Đức đều là sói dài đuôi và chó cộc đuôi,
vài đứa là những con lửng; có một bọn vừa giống sói vừa giống chó nhà,
nhìn quần áo, tớ nhận ra đó là các đầu mục, có lẽ chúng là con đẻ của sói
rừng phối giống với chó nhà, tớ gọi chúng là chó tạp. Chúng mất dạy hơn
sói, dữ hơn chó nhà, đã bị chúng cắm hiếm khi sống sót, mi-ao mi-ao.
Ông bố báo đen của tớ sau khi bôi tiết gà lên mặt và chân trước, liếc nhìn tớ
bằng cặp mắt đen láy, nhe bộ răng vàng khè mỉm cười với tớ. Mặc dù ông
thay đổi rất đáng kể, nhưng nhìn thần thái và tác phong, tớ vẫn nhận ra. Tớ
cũng ngoác miệng ra cười. Mi-ao mi-ao. Ông khệnh khạng đến bên chiếc
ghế màu đỏ tía, đuôi đội quần lên rất cao. Ông ngồi xuống ghế, lim dim
mắt, tỏ ra vô cùng thanh thản. Tớ ngó láo liên một hồi, ngáp một cái rồi
ngồi xuống ghế đẩu sau lưng ông, ngắm cái bóng đài Thăng Thiên nằm
méo mó trên mặt đất. Tờ sờ đuôi của bố. Ông thè cái lưỡi đầy gai liếm tóc
trên đầu tớ, tớ rên lên, ngủ thiếp.
Những tiếng ồn làm tớ tỉnh giấc, mi-ao mi-ao, tớ nghe tiếng kèn đồng, tiếng
tù và, tiếng trống cà rùng quyện vào nhau, lại cả tiếng đại bác nặng và khỏe
nổi bật trên cái mớ âm thanh hỗn tạp đó. Tớ thấy cái bóng của đài Thăng
Thiên đã rất ngắn. Trên đường phố, một khối sáng rực di chuyển về hướng
bãi tập. Những khẩu pháo ở rìa bãi đã bỏ ngụy trang từ lúc nào, phô những
chiếc nòng màu xanh đen, tuy cách rất xa, nhưng lông trên người chúng
không thoát khỏi mắt tớ. Những khẩu pháo giống như những con ba ba,
vươn cổ nhả ra một quả cầu lửa, sau khi nhả quả cầu lửa, lại thở ra một
bụm khói trắng. Đám lang sói hoạt động như những con rối, trông thật tức
cười. Mắt tớ rất xót. Nghĩ mãi, chắc là tớ đổ mồ hôi. Lấy tay áo lau mặt, tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.