cũng như người khác đang nghĩ về mình như một mảnh ghép không
tròn.
Có một vòng tròn rất tự hào về bản thân mình, nó tròn rất
hoàn hảo. Thế nhưng một ngày khi nó thức dậy thì nó thấy mình
mất đi một cái góc lớn hình tam giác. Nó buộc phải đi tìm hình tam
giác ấy và ghép lại để mình có một thân hình tròn vành như ngày
xưa. Thế nhưng khi mất đi hình tam giác thì nó lăn rất chậm chạp,
vì thế nó khám phá được rất nhiều điều quanh cuộc sống. Bài
học cái vòng tròn tặng cho chúng ta là khi người ta mất đi một cái gì
đó thì người ta lại có cơ hội hiểu thêm được nhiều điều tốt đẹp
xung quanh hơn. Thế đấy, đôi khi, nhờ có “không anh”, em nhận ra
mình phi thường dù không hoàn hảo!