ĐÀN ÔNG + ĐÀN BÀ = CUỘC SỐNG - Trang 71

Và rồi cứ mỗi năm, đến ngày đó, họ lại gặp nhau. Bây giờ, chị

không còn là nhân viên của anh như ba năm về trước. Chị có sự
nghiệp của riêng mình, công ty của riêng mình và gia đình của riêng
mình. Chị đã ổn định - như anh ba năm trước.

Đôi khi, chị và anh đều tự hỏi lại mình rằng, vì sao họ đến với

nhau? Vì sao họ không tiến lại gần nhau thêm chút nữa? Vì sao,
năm nào, cũng chỉ ba ngày cho một cuộc gặp gỡ?

Anh thì bảo, anh là thằng đàn ông tham lam. Anh yêu vợ và các

con mình, nhưng anh không muốn thiếu chị. Chị cũng có khác gì
anh, chị yêu tổ ấm của mình nhưng thiếu anh, chị không chịu nổi.

Ngày qua ngày, chị gặp anh qua những cuộc nói chuyện chớp

nhoáng qua điện thoại. Đôi khi chỉ là những lời than thở vu vơ, những
câu đùa tếu táo hay đơn giản chỉ là một tin nhắn với biểu tượng nụ
cười. Rất xa xôi nhưng lại rất gần, tựa như với tay là có thể chạm
vào nhau, nhẹ nhàng như là đang ở bên nhau hàng ngày. Thế nhưng
cũng lại rất xa.

Nhiều lúc anh hỏi chị: “có buồn không? có ghen không?”. Ừ nhỉ,

có không?

Nếu bảo không thì là dối lòng, nhưng nếu nói có cũng là dối

anh.

Anh với chị, tựa như một bản nhạc hay của cuộc sống, khẽ ngân

lên những giai điệu tươi mới trong đời nhau. Nhưng chỉ như thế thôi,
rồi khi tắt nhạc, cuộc sống lại trở về với những điệp khúc riêng
của nó. Anh - chị không đòi hỏi ở nhau bất kỳ điều gì, không cần
đến những ôm ấp vỗ về, những đụng chạm thể xác. Họ đến với
nhau, như sự trao đổi qua lại về tâm hồn, về cảm xúc, cho những
thiếu hụt mà chỉ có họ mới cảm nhận thấy để bù đắp cho nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.