ĐÀN ÔNG TƯƠNG LAI KHÔNG DỄ LÀM - Trang 1146

Ở đằng sau không xa, mấy học sinh mặc đồng phục màu đỏ thấy Hiểu

Minh mặc đồng phục màu trắng liền dừng bước.

Một người đứng đầu dừng lại, mấy người phía sau cũng đồng thời dừng

chân, trên bộ đồng phục màu đỏ của học có in một hình chữ thập rõ ràng
chứng minh bọn họ là học sinh năm mười.

“Ha ha, xem ra bọn họ tưởng hy sinh một người để cứu những đội viên

khác, đội trưởng, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Người thiếu niên dừng
chân đầu tiên quay ra sau hỏi đội trưởng.

“Thạch Kỳ, mấy đứa chạy trốn cậu có thể tìm kiếm vị trí của chúng

không?” Người thiếu niên mặc đồng phục màu đó hỏi người bên cạnh.

“Đội trưởng, không có vấn đề gì, chỉ cần không vượt qua 2 km thì bọn

chúng đều không chạy thoát được đâu.” Thạch Kỳ kiêu ngạo nói, thiên phú
mà cậu ta thức tỉnh là loại xác định vị trí, chỉ cần đưa thông tin đối tượng
ghi nhớ vào trong đầu thì trong phạm vi 2km, cho dù người kia chạy như
thế nào cũng bị cậu phát hiện.

“Đại khái bọn họ cần bao lâu nữa mới chạy ra khỏi phạm vi tìm kiếm của

cậu?” Đội trưởng lại hỏi tiếp.

“Bốn phút!” Thạch Kỳ quyết đoán trả lời.

“Viên Thần, người này để cho cậu chơi!” Đội trưởng đối với vật cản

trước mắt không thèm quan tâm nói “Cậu chỉ có 3 phút 30 giây để xử lý!”

Viên Thần hưng phấn mà xoa tay hầm hè nói: “Đủ dùng!” Vừa dứt lời,

cậu ta liền từ trên cây nhảy xuống, đứng chắn ngay giữa con đường chắn
Hiểu Minh để những người còn lại đuổi theo những con chuột đã bỏ trốn
trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.