cho Lan lão Đại không gì làm không được đều cam bái hạ phong.
“Cha tớ là Lăng Tiêu!” khóe miệng Lăng Lan hơi hơi nhếch lên. Trong
lòng khó nén được kiêu ngạo, cha cô chính là yêu nghiệt như vậy.
“A!” Hàn Tục Nhã là người đầu tiên lớn tiếng hét lên, là người thích cơ
giáp, cô đương nhiên biết tên Lăng Tiêu này đại biểu cái gì.
“Thần cấp sư sĩ!” Những người khác khiếp sợ đồng thời nhịn không
được nuốt xuống một ngụm nước miếng, Lăng Tiêu ở trong lòng bọn họ
chính là sự tồn tại của thần linh, bọn họ căn bản chưa bao giờ nghĩ tới
người quen của mình có quan hệ với vị “thần linh” đó.
Một trận kích động trôi qua, các bạn nhỏ nhanh chóng bình tĩnh lại, ánh
mắt nhìn về phía Lăng Lan mang theo hâm mộ cùng đồng tình, hâm mộ cha
Lăng Lan là thần cấp sư sĩ Lăng Tiêu, cũng đồng tình Lăng Lan thế nhưng
muốn cùng đệ nhất yêu nghiệt được xã hội nhân loại công nhận tranh
phong, không thua thảm mới kêu quái lạ đâu.
Lăng Lan bị ánh mắt đó làm cho có chút ngượng ngùng, cô một chút
cũng không muốn cùng cha tranh phong, chỉ là lấy cớ này tương đối có thể
nói phục người khác mà thôi. Cô ho khan một chút quay đầu nhìn phía Tề
Long nói: “Tề Long, tuy rằng tớ miễn cưỡng đột phá thành công, nhưng lại
bị thương đến căn cơ, không thể không tĩnh dưỡng, chẳng lẽ cậu cũng
tưởng giống tớ, nằm ở trên giường bốn năm 5 năm, thậm chí càng lâu
hơn?”
Tề Long đột nhiên lắc đầu, cậu cũng không muốn như vậy, cậu chỉ là
muốn ở những lúc lão Đại yêu cầu, cậu có thể đứng ở bên người lão Đại mà
không phải ngốc nhìn, hoặc là bị lão Đại bảo vệ. Cho nên tâm muốn biến
cường sẽ không thay đổi, nhiều nhất cậu sẽ cẩn thận một chút, thời điểm
rèn luyện đột phá thể thuật cũng không cần quá gấp.