“Cần phải được Lăng Lan lão Đại tán thành sao? Thật là phiền toái……”
Tạ Nghị cau mày, không nhanh không chậm mà đi theo Lạc Lãng đi vào
cửa lớn học viện.
Bất quá, cậu cũng không hy vọng lại bị bọn họ bài xích bên ngoài! Tạ
Nghị phát hiện chính mình thực chán ghét điểm này.
Lạc Lãng cùng Tạ Nghị rất nhanh đuổi theo bốn người Lăng Lan, sáu
người chậm rãi đi đến trạm huyền phù xe cách chỗ bọn họ gần nhất, chuẩn
bị ngồi xe để đến chỗ trung tâm của học viện.
Chính lúc chờ đợi, Tạ Nghị nghĩ nghĩ liền đi tới trước mặt Lăng Lan, cậu
nghiêm túc nói: “Lăng Lan lão Đại, tớ gọi là Tạ Nghị, đội trưởng Tề Long
bọn họ nói chỉ có được sự tán thành của cậu thì tớ mới xem như là đội viên
chân chính của tiểu đội…… Tớ hy vọng lão Đại có thể tán thành tớ.”
Lăng Lan lạnh lùng mà liếc mắt nhìn Tạ Nghị một cái, một cái liếc mắt
này làm Tạ Nghị cảm giác như bị một cơn gió lạnh lẽo đập vào người,
giống như bị nhìn thấu tất cả mọi thứ trong lòng. Nguyên bản tự tin vào
chính mình, không hiểu sao cậu đột nhiên có chút hoài nghi, cậu thật sự có
thể được Lăng Lan tán thành sao?
Cậu không biết chính mình đợi bao lâu, có lẽ chỉ là một giây, có lẽ có ba
bốn mươi giây, Lăng Lan rốt cuộc mở miệng: “Dựa vào cái gì muốn tớ tán
thành cậu?”
Tạ Nghị chấn chấn tinh thần trả lời: “Tớ sẽ không kéo chân sau của tiểu
đội.”
“Người không kéo chân sau của tiểu đội nhiều cô cùng, không thiếu
người như cậu.” Lăng Lan nhàn nhạt mà trả lời.
Tạ Nghị bị Lăng Lan nói làm đả kích, nha, chẳng lẽ không biết là cậu
đang khiêm tốn sao? Chẳng lẽ muốn cậu nói: thực ra, cậu một có thể đánh,