ĐÀN ÔNG TƯƠNG LAI KHÔNG DỄ LÀM - Trang 1559

Đúng lúc này cửa bị đẩy mạnh ra, một bóng người cao lớn hùng dũng

bước vào, sau đó ngồi tựa vào ghế salon trước bàn làm việc của thiếu
tướng, hai chân bắt chéo, hình tượng không coi ai ra gì.

Thiếu tướng Cảnh Nhận chỉ biết lắc đầu: “Thiên Phương, có thể nhờ cậu

giữ hình tượng một chút được không? Tốt xấu gì cậu cũng là hình tượng
đại diện cho quân nhân Liên bang chúng ta đấy.”

“Cũng đâu phải tôi muốn làm!” Đại tá Thiên Phương lơ đễnh nói, không

có nửa phần ý tứ muốn khiêm tốn.

Thiếu tướng Cảnh Nhận đã quá quen với tính tình của ông bạn già, tất

nhiên sẽ không tiếp tục cái đề tài vô nghĩa này nữa. Ông chỉ tay vào màn
hình trước mặt đang dừng ở hình ảnh hai bên nghiêm trang giơ tay chào,
hỏi: “Đây là chuyện gì? Lẽ nào bỗng dưng cậu lại có lòng nhân từ?”

Thiên Phương nhìn hình ảnh kia, chỉ biết cười khổ: “Miễn bàn chuyện

này đi, không thì tôi sẽ tức chết.”

Thiếu tướng Cảnh Nhận cả kinh, vội hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Thiên Phương buồn bực đưa bàn tay to lên vuốt mặt: “Thật là mất mặt,

tôi không muốn nói…”

Ở cửa bỗng vang lên tiếng nói của một người khác: “Lão ta tất nhiên

không muốn nói rồi, vì chúng tôi đã thua thảm hại.” Giọng nói này là của vị
thiếu tá trên phi thuyền số bảy vừa mới bước tới cửa phòng.

“Lạc Ngưỡng, cậu cũng tới à.” Thiếu tướng Cảnh Nhận vui vẻ đứng dậy.

Thiếu tá Lạc Ngưỡng thuận tay khép cửa phòng, vừa cười vừa tiến lên

đưa nắm tay của mình đụng vào nắm đấm của thiếu tướng Cảnh Nhận, đây
là nghi thức gặp mặt riêng của bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.