"Nếu đám người mua chuộc Lăng Hoa xuất hiện nói cho Lăng Dật thì
sao?" Lăng Tần vẫn lo lăng, Lăng Dật rõ ràng chính là bom hẹn giờ.
"Có lẽ như vậy chúng ta có thể dạy Lăng Dật một bài học, không phải
nói gì cũng nên tin là thật…... Vả lại nếu đám người kia thật sự xuất hiện,
tới lúc đó chúng ta sẽ biết được ai là kẻ muốn hại Lăng gia ." Lăng Lan lộ
ra vẻ mặt giảo hoạt.
Ánh mắt Lăng Tần sáng ngời: "Đó cũng là một biện pháp tốt." Nếu như
Lăng Dật thật sự dẫn ra đám rắn độc ở phía sau thì mạo hểm một chút cũng
đáng giá.
Cứ như vậy, Lăng Tần và Lăng Vũ trở về xử lý việc của mình, mà Lăng
Lan vẫn như cũ ngồi ở sofa phòng khách, đợi đến khi xác định bọn họ đã đi
hết, cô mới thấp giọng thở dài: "Muốn cứu Lăng Dật nên làm ra nhiều việc
phức tạp như vậy sao?”
Thoạt nhìn Lăng Tần, Lăng Vũ đều muốn diệt trừ hậu hoạn tận gốc,
nhưng trên thực tế bọn họ chính là muốn cứu một mạng của Lăng Dật. Nếu
không như thế thì một đứa trẻ như Lăng Dật làm sao có thể xuất hiện tại
nhà lớn của Lăng gia. Khi Lăng Lan nhìn thấy Lăng Dật khi, cô liền suy
nghĩ cẩn thận điểm này.
Tuy rằng Lăng Lan cũng không muốn mạng của Lăng Dật nhưng loại
cảm giác bị người khác sắp xếp tất cả này khiến cho cô có chút khí chịu.
Quy cũ của Lăng gia quả thật quá nhân từ, tuy nó cũng tốt, nhưng nếu có
một ngày phó mạnh hơn chủ thì những hành động tự tiện này nhất định sẽ
xảy ra, có lẽ tới một lúc nào đó, nó sẽ trở thành tai họa lớn với cô.
Có lẽ cô nên nghĩ biện pháp thay đổi một số thứ rồi, nếu không cô thật
sự không có biện pháp tiếp tục tin tưởng người Lăng gia, đây là chuyện mà
không ai muốn xảy ra nhất, cho dù là Lăng Lan hay là Lăng Tần.