ĐÀN ÔNG TƯƠNG LAI KHÔNG DỄ LÀM - Trang 391

Đáp án này của Lăng Dật khiến Lăng Lan trầm mặc .

Lăng Hoa, ngươi bán đứng bản thân, bán đứng Lăng gia chỉ vì con trai,

nhưng con trai của ngươi lại không muốn rời đi Lăng gia, có phải thật châm
chọc hay không?

"Ta rất muốn đáp ứng cậu, nhưng đáng tiếc ta đã hứa với cha cậu trước

rồi, người đã nói không thể không giữ lời... " Lăng Lan vẻ mặt luyến tiếc.

Câu nói của Lăng Lan khiến Lăng Dật nhất thời khóc lên. Dù sao nó vẫn

chỉ là một đứa trẻ5 tuổi, đối mặt tương lai mù mịt phía trước, cho dù có
thông minh, kiên cường đến đâu thì cũng không tránh được sợ hãi, khóc
nấc.

"Lăng Dật, nếu muốn kế thừa vị trí của cha mình, không được khóc."

Lăng Lan đỏ mắt an ủi, "Cha cậu hi vọng cậu có thể tiến vào học viện đồng
quân, khảo nhập trường quân giáo, cuối cùng trở thành một quân nhân, ậu
không thể để cha mình thất vọng."

Sau đó Lăng Lan vỗ vỗ đầu của Lăng Dật tiếp tục nói."Nhưng mà, ta

chưa nói muốn đuổi cậu đi, cậu vẫn như cũ là thành viên của Lăng gia, chỉ
là trên danh nghĩa cậu đã là người tự do mà thôi, chờ tới lúc cậu trưởng
thành. Cho dù muốn rời đi hay là ở lại Lăng gia, tất cả đều được."

Cậu an ủi này của Lăng Lan khiến Lăng Dật lại dấy lên hi vọng lần nữa,

đứa trẻ lau nước mắt nói: "Được, tôi sẽ nỗ lực, Lan thiếu gia, tôi nhất định
sẽ trở về." Lời chắc chắn như trảm đinh chặt thiết.

Sau đó vẻ mặt Lăng Dật nghiêm túc nói với Lăng Vũ phía sau Lăng Lan:

"Chú Vũ, Lan thiếu gia trước hết giao cho chú, chờ tới lúc con mạnh lên,
con sẽ trở về tiếp nhận vị trí của chú." Nói xong nó liền cùng cúi đầu nói
lời từ biệt Lăng Lan, rời khỏi nhà chủ của Lăng gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.