Lăng Lan bất đắc dĩ vỗ vỗ vai Lạc Lãng, vô lực an ủi: "Lạc Lãng, cố
lên!" Cô cũng không nhẫn tâm nhìn đôi mắt nhỏ ai oán của Lạc Lãn.
Tề Long sờ sờ cằm, vẻ mặt nghiêm cẩn đối Lạc Lãng nói: "Lạc Lãng, về
sau đừng làm chuyện xấu ."
Lạc Lãng nghe vậy sửng sốt, nhất thời không rõ ý tứ của Tề Long.
Tề Long làm bộ nhìn thấy đứa trẻ không thể dạy, liên tục lắc đầu nói:
"Lão đại không phải đã nói sao? Làm chuyện xấu nhất định sẽ tổn hại RP."
"Tề Long, ta muốn giết cậu." Lạc Lãng lúc này mới phản ứng bản thân bị
Tề Long đùa giỡn, cậu mạnh nhảy lên, đánh về phía Tề Long. Tề Long
nhìn Lạc Lãng đánh tới thì cao hứng, vì thế hai người liền không xem ai ra
gì, quyền đấm cước đá bùm bùm, một chút cũng không để ý mình trở thành
tiêu điểm của người khác.
Thật sự là 2 đứa trẻ năng vận động… Lăng Lan liếc mắt xem thường,
buồn bực cùng Hàn Kế Quân tránh qua một bên, hai người rất ăn ý bắt đầu
cắn lỗ tai, làm bộ là người xem diễn.
Đúng vậy, bọn họ tuyệt đối tuyệt đối không thừa nhận mình quen biết
với 2 tên đầu đất không có hình tượng đang lăn lộn trên đất kia.
Tề Long và Lạc Lãng kịch liệt đánh nhau cũng hấp dẫn tầm mắt của
những người khác trong phòng cách đấu, trong đó có 2 người giáo viên
thân thể cường tráng, to lớn. Nguyên bản khuôn mặt còn có chút nhàm
chán không kiên nhẫn, nhìn Tề Long và Lạc Lãng người tới ta đi, kịch liệt
đánh nhau, thần kinh hai người nhất thời run lên.
"Không sai, không sai, ông già viện trưởng không gạt chúng ta, mấy đứa
trẻ năm nhất này quả nhiên không vừa.” Một trong 2 người cười nói.