vớ vẩn nhỉ. Lăng Lan đột nhiên phát hiện, có đôi khi cùng chung ý thức
cũng không phải là chuyện tốt.
Lư Hiểu Long đem chuyện của mình nói cho cơ giáp báo, Lăng Lan và
người điều khiển cơ giáp báo đều biết chuyện gì đang xảy ra, hai người đều
là nhân tinh, hoàn toàn biết Lư Hiểu Long đáng thương bị hai người được
cho là bạn mình vứt bỏ.
Lăng Lan thương hại mà liếc mắt nhìn Lư Hiểu Long một cái, bất quá
trong lòng vẫn cho rằng đây thật sự là chuyện tốt, ít nhất bây giờ hắn sẽ
không bị người ta lợi dụng nữa, bây giờ bị so với sau này bị thật sự tốt hơn
rất nhiều.
Người điều khiển cơ giáp báo cũng có suy nghĩ giống Lăng Lan, hai
người điều khiển cơ giáp nhìn nhau, hoàn toàn cảm nhận được ý nghĩ của
đối phương, sau đó lại cảm thán cho sự ăn ý không cần lời nói này.
Đương nhiên hai người cũng không trực tiếp nói đáp án ra, bọn họ và Lư
Hiểu Long chỉ là bèo nước gặp nhau, không đến mức quá quen thân.
Người điều khiển cơ giáp báo nghĩ nghĩ nói: “Tôi kiến nghị cậu vẫn nên
chuyên tâm luyện tập các động tác cơ bản, tuy rằng thời gian sẽ dài hơn
một chút nhưng rõ ràng, nó càng thêm hữu dụng với những người bạn của
cậu, cậu cũng không muốn trở thành trói buộc của đối phương mà.”Thời
gian có lẽ có thể cho cậu ta (Lư Hiểu Long)thấy rõ ràng sự thật.
Lư Hiểu Long liên tục gật, đại thần nói không thể nghi ngờ chính là suy
nghĩ lớn nhất của cậu.
“Thiên phú không đủ, chỉ có thể dựa vào nỗ lực để đền bù, cho nên đừng
nghĩ qua loa quá cửa thì tốt, cố gắng luyện tập các động tác cơ bản đi, nếu
không cậu thật sự trở thành trói buộc của bạn mình.” Đương nhiên cái bạn
tốt này là chỉ bạn tốt chân chính.