ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 195

Hiểu Khiết sực nhớ ra chuyện gì đó, kêu lên: “À, nhắc đến Anh, phải

mau xem Tom có trên mạng không?” Cô bèn đăng nhập vào MSN.

Nghe Hiểu Khiết nhắc đến mình, Thang Tuấn chợt chột dạ, liếc trộm

từng cử động của cô.

“Quả nhiên vẫn không online.” Nhìn avatar của Tom không sáng, Hiểu

Khiết thất vọng.

Thang Tuấn giả vờ hỏi: “Cô bảo ai không online cơ?”

“Hồi trước tôi muốn du học Anh nên kết thân với một chủ nhà rất tốt tên

là Tom. Sau đó, vì công việc nên tôi không đi nữa, anh ấy vẫn rất quan tâm,
gửi cho tôi một món quà từ bên đó.” Cô đứng dậy, bước về chiếc tủ đặt chú
thỏ Peter được Tom tặng, lấy nó ra, “Đây chính là chú thỏ Peter mà anh chủ
nhà ấy gửi sang.”

Thang Tuấn cười: “Ô? Chẳng phải là chú thỏ Peter số lượng có hạn lại

đắt cắt cổ chúng ta đấy sao? Xem ra cái anh chàng Tom đó ngoài việc có
tâm ra thì cũng rất có tiền nữa.” Anh khoa trương khen ngợi, liếc mắt thăm
dò phản ứng của Hiểu Khiết.

Hiểu Khiết trề môi: “Nhưng lâu lắm rồi tôi không gặp anh ấy, hay anh

ấy đã quên mất sự tồn tại của tôi rồi nhỉ?”

Thang Tuấn sững sờ, giờ mới nghĩ lại, từ hồi đến Đài Loan, lâu rồi anh

không lên MSN nói chuyện với Hiểu Khiết. Anh lúng búng: “Không đâu,
chắc là… chắc là gần đây anh ta bận thôi.”

Hiểu Khiết càng nghĩ càng buồn, tiếp tục uống bia, không biết đã say từ

lúc nào.

“Thế cơ à? Nhưng sao mãi chẳng thấy anh ấy online.” Cô sầu não, “Có

phải Tom thấy tôi phiền phức, thấy ghét tôi, nên cố ý không online?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.