ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 21

ngừng đánh về phía cô, phủ lấp cô.

Hiểu Khiết cứ ôm khư khư chiếc ba lô của người con trai kia. Túi của cô

đã rơi xuống nước rồi, cô không thể để mất luôn chiếc túi này. Dần dần cô
thấy mọi thứ trở nên mơ hồ, toàn thân mất hết sức lực, cơ thể từ từ chìm
xuống. Chính trong giây phút sắp bị dòng sông bao bọc, loáng thoáng cô
nhìn thấy một bóng người đẹp đẽ lao xuống, vội vàng bơi về phía cô…

Bên bờ sông Thames, một hàng rào bảo vệ được dựng lên, xe cứu

thương đỗ ngay gần.

Người thi hành công vụ lần lượt lập biên bản với Thang Tuấn và ba tên

cướp. Lát sau mấy tên đó đã phải cho tay vào còng, bị áp giải lên xe cảnh
sát.

Hiểu Khiết co ro run lẩy bẩy đứng bên cạnh, môi cô tím ngắt, mặc dù đã

khoác trên mình chiếc chăn len nhưng vẫn không ngăn nổi những luồng gió
lạnh buốt đang từng cơn thổi đến.

Thang Tuấn đi về phía cô, thấy cô vẫn ôm khư khư ba lô của mình,

không khỏi buồn cười.

Hiểu Khiết vừa nhìn thấy anh liền rối rít: “Cảm ơn anh đã cứu tôi… À,

đây là ba lô của anh, xin lỗi, ướt hết cả rồi…” Vừa nói vừa đưa trả đồ.

Thang Tuấn cầm lấy ba lô, đồng thời đưa chiếc túi xách đang chảy nước

ròng ròng cho Hiểu Khiết, cười nói: “Chúng ta coi như hòa nhé.”

Hiểu Khiết đau khổ đến mức không thể nhếch môi nổi. Cô lập cập mở

túi, kiểm tra bên trong. May quá, giấy phép chụp ảnh và giấy phép mượn
địa điểm vẫn chưa bị nước làm hỏng, cô khẽ thở phào.

“Lạnh quá, quần áo đều ướt hết rồi!” Hiểu Khiết rét run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.