ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 272

Tối qua uống say nên giờ sắc mặt Hiểu Khiết không tốt lắm. Cô xoa cái

đầu đang nhức như búa bổ, đi vào nhà tắm. Đánh răng rửa mặt xong nhưng
xem ra tinh thần vẫn mệt mỏi.

Thang Tuấn lo lắng: “Trông em tệ quá, không sao chứ?”

Anh mở thuốc giải rượu, đưa cho Hiểu Khiết, cô uống một hơi hết luôn.

“Chuyện tối qua...” Anh muốn biết rốt cuộc cô còn nhớ được bao nhiêu,

ai ngờ vừa mới mở lời đã bị cắt ngang.

“Tối qua tôi uống nhiều quá, không nhớ nổi mình về khách sạn thế nào.

Có phải tôi lại làm việc gì ngu ngốc không?”

Thang Tuấn ngạc nhiên, quả nhiên giống lần trước, cô quên sạch sành

sanh. Anh không bàn luận thêm nữa, chỉ tự giễu: “Yên tâm đi, người ngu
ngốc là tôi. Em không nhớ cũng được. Ăn một chút lót dạ đã.” Vừa nói anh
vừa lôi sandwich trong túi nilon ra đưa cho cô.

“Cảm ơn anh! Đi thôi! Muộn họp bây giờ.” Hiểu Khiết cầm bánh, cô

vừa quay người thì choáng váng.

Thang Tuấn nhìn sắc mặt Hiểu Khiết, vội kéo cô lại, “Tôi thấy cô không

khỏe, cuộc họp cũng không vội, để tôi bảo họ lui xuống buổi chiều hoặc
ngày mai nhé, cô về phòng nghỉ thêm đi.”

“Không được. Lần đầu tiên đến Hoàng Hải đã xin nghỉ, khó coi lắm, vả

lại còn là chuyện riêng, tôi không muốn vì mình mà cuộc họp đã định phải
trì hoãn.” Hiểu Khiết cố chịu đựng cơn đau đầu, xách túi lên.

Thang Tuấn kéo cô lần nữa, thở dài, “Ngồi xuống hẵng, một lúc nữa mới

đến giờ, để tôi bấm huyệt cho.”

“Bấm huyệt?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.