ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 271

Anh sốt ruột, “Em có nghe thấy anh nói không đấy?”

Cô vẫn im lặng.

Thoáng bất an, anh nghĩ cô không vui, “Em... giận đấy à?”

Bất chợt, Hiểu Khiết đổ ập về phía trước, đầu gục vào lồng ngực Thang

Tuấn, say bí tỉ. Thang Tuấn sững sờ, còn nghe thấy tiếng thở đều đều của
cô.

Anh ảo não: “Không phải chứ, lại say rồi! Khó khăn lắm anh mới lấy

được dũng khí...”

Để cô dựa vào mình, anh cẩn thận cởi áo, khoác lên cho cô.

“Đã say thì chớ còn ngủ li bì. Rốt cục là có nghe thấy gì không vậy? Đồ

ngốc này, nhỡ giống lần trước, ngủ dậy là quên hết ư?” Anh cười bất lực,
ngắm khuôn mặt say sưa của Hiểu Khiết, bất chợt đặt nụ hôn nhẹ lên trán
cô.

Cảnh đêm bên bến Thượng Hải lung linh huyền ảo. Có hai bóng người

dựa vào nhau, bình yên lãng mạn.

Sáng sớm, một hồi chuông cửa dồn dập vang lên. Hiểu Khiết nằm trên

giường, tiếng chuông đáng ghét làm đầu cô muốn nổ tung. Mệt mỏi bò ra
khỏi giường, cô ôm đầu, lảo đảo ra cửa, cố gắng kéo mở cánh cửa.

Đứng ngoài, Thang Tuấn giơ một túi nilon lên trước mặt cô, cười,

“Chuyển phát nhanh thuốc giải rượu và bữa sáng đây!”

Hiểu Khiết day day hai bên thái dương, nhăn nhó: “Còn sớm mà!”

Thang Tuấn bước vào, đặt các thứ lên bàn trà, “Hôm nay phải họp với

phòng kế hoạch, anh cố tình đến sớm để gọi em dậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.