ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 270

“Ai bảo tôi say. Bây giờ bây giờ tôi tỉnh táo lắm, suy nghĩ rất thấu đáo!”

Cô quay mặt ra sông, hét ầm lên, “Trời ơi! Sao tôi lại ngu xuẩn thế này?!
Tôi mù rồi, mù thật rồi, cho nên mới không nhìn thấy gì cả! Cao Tử Tề và
Bạch Quý Tinh rõ ràng như vậy mà tôi hoàn toàn không nghi ngờ.”

Thang Tuấn cố tình phụ họa: “Đúng thế! Ngu xuẩn quá!”

“Tôi thật sự rất ngu xuẩn, tại sao cứ nghĩ hoàng tử sẽ thích Lọ Lem?

Hoàng tử chỉ yêu công chúa thôi. Họ là hoàng tử với công chúa. Còn tôi,
tôi... Lâm Hiểu Khiết, chỉ là Lọ Lem hóa thân thành công chúa đến 12 giờ.
Không, tôi còn thê thảm hơn Lọ Lem. Ai ai cũng biết cô Lọ Lem của Hải
Duyệt là Lâm Hiểu Khiết, ai ai cũng đang chờ Lâm Hiểu Khiết bẽ mặt.”
Gương mặt Hiểu Khiết đầm đìa nước mắt, nỗi tủi hờn chất chứa trong lòng
đắng chát.

Thang Tuấn càng đau lòng, nhẹ nhàng kéo cô dựa vào vai mình, thì

thầm tuyên bố: “Em yên tâm, anh sẽ bảo vệ em.”

Hiểu Khiết như sực nhớ ra điều gì, ngồi bật thẳng dậy, vỗ vai anh động

viên: “Thang Tuấn! Anh đừng trốn tránh nữa, mạnh dạn đi thổ lộ với người
con gái anh thích đi. Cùng lắm là bị từ chối thôi, như thế còn tốt hơn là để
cho đối phương mãi mãi không biết tấm lòng của anh...!”

Cô còn chưa dứt lời, Thang Tuấn đã nhẹ nhàng hôn lên môi cô. Đầu óc

cô trống rỗng, đờ đẫn đón nhận nụ hôn ấy.

Hiểu Khiết khẽ sờ lên môi, không dám tin vào xúc giác bản thân.

Thang Tuấn nhìn cô, thật nghiêm túc thốt lên: “Người anh thích, chính

là em, đồ ngốc!”

Hiểu Khiết thẫn thờ, hoàn toàn không phản ứng.

Thang Tuấn thấp thỏm chờ đợi, nhưng cô vẫn ngây ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.