ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 364

Thang Mẫn thản nhiên mỉm cười, “Lời này xin các vị ngồi đây làm

chứng. Cuộc họp kết thúc. Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của các vị, cảm
ơn những ý kiến đánh giá và đóng góp của hội đồng quản trị. Về việc cắt
giảm nhân lực, tôi sẽ nhanh chóng có câu trả lời.”

Mọi người đứng lên, lần lượt rời khỏi phòng, Thang Mẫn cũng nối gót.

Thấy Thang Mẫn đi rồi, Sở Sở lại gần Thang Tuấn khen ngợi: “Làm tốt

lắm, đến cả bố em cũng tự nhiên ủng hộ anh!”

Cô vỗ nhẹ vào tay Thang Tuấn.

Thang Tuấn mỉm cười, nhẹ nhõm hơn nhiều.

Căn hộ của Thang Tuấn được Hiểu Khiết thu dọn sạch sẽ, gọn gàng. Chỉ

có điều chủ nhân không ở đây nên cảm giác cứ thiếu chút hơi ấm.

Hiểu Khiết ngồi bên bàn ăn, dùng món mỳ Ý đơn giản, đối diện trống

không, cũng giống như lòng cô. Chốc chốc Hiểu Khiết lại lôi điện thoại ra
xem có ai gọi cho mình không, chỉ sợ sẽ để lỡ mất cuộc gọi của Thang
Tuấn.

“Chắc anh ấy đã đến Thượng Hải rồi, sao không báo một tiếng chứ,

cũng chẳng lên MSN?” Cô nghĩ nghĩ, rồi lại do dự, “Hay là ở bệnh viện
không tiện... Mong là chủ tịch Thang bình an vô sự.”

Cô cúi xuống tiếp tục ăn mỳ trong đĩa, buồn bã nên không thấy ngon,

thầm trách móc: “Gọi một cuộc điện thoại thì mất bao nhiêu thời gian, anh
ấy không biết là mình rất lo lắng sao?”

“Đang lo lắng cho anh à?”

Hiểu Khiết sửng sốt, ngẩng đầu lên, Thang Tuấn xuất hiện ngay trước

mặt cô. Cô giật mình, ra sức dụi mắt, Thang Tuấn biến mất rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.