ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 478

Mọi người ngạc nhiên.

Trịnh Phàm hỏi: “Chủ nhiệm, thời điểm nhạy cảm này sao anh vẫn thoải

mái như thế?”

Thang Tuấn an ủi, “Giám đốc Thang chẳng phải đã nói sẽ suy nghĩ sao?

Bây giờ đã lo lắng vẫn còn sớm quá. Cả nhóm vì bản kế hoạch đã mệt nhoài
rồi, phải thư giãn đã.”

Tố Tố lo lắng: “Làm sao thư giãn được? Việc này liên quan đến chuyện

đi hay ở mà. Nhưng chủ nhiệm này, sao hai nhóm lại có sự trùng hợp vậy,
cùng ra một bản kế hoạch như nhau?”

Thang Tuấn thoáng bối rối, nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Mọi người

yên tâm, chúng ta là một đội. Xảy ra việc này, với tư cách là trưởng nhóm
tôi sẽ chịu thay các bạn!”

Mọi người đều sửng sốt.

Thang Tuấn chân thành nói: “Các bạn đều biết thân thế của tôi. Cuộc đời

tôi từ trước tới nay chưa từng phải nỗ lực vì bất cứ điều gì, chỉ cần tôi
muốn, cái gì cũng đạt được. Cho nên tôi không bận tâm đến cái gọi là khái
niệm thắng thua. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi nỗ lực muốn thành công thì
lại thất bại. Đây là lần đầu tiên tôi có những người bạn mà tôi muốn bảo vệ.
Dù thế nào đi nữa hãy tin tưởng tôi, nhất định sẽ bảo vệ các bạn, cho dù
phải đánh cược tất cả!”

Các thành viên vô cùng cảm động, đều rưng rưng lệ nhìn anh.

“Cảm ơn cậu, chủ nhiệm.” Tố Tố cảm động lấy một chiếc bùa bình an từ

túi, ngại ngùng mà có chút giống bà mẹ nói với đứa con, “Tôi chẳng có gì
tốt, vật này tặng cậu, đây là bùa bình an tôi xin ở chùa, hy vọng cậu sẽ bình
an thuận lợi, chủ tịch có thể nhanh chóng khỏi bệnh. Cậu phải chú ý nghỉ
ngơi, đừng làm việc quá sức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.